Coi như là công ty bọn họ, những người đó muốn nghỉ sinh, cũng là gần lúc sinh mới có thể nghỉ thai sản!
Chỉ là Cao Thanh Thu cũng có thể lý giải, cô mới vừa có bầu, người nhà dĩ nhiên khẩn trương.
Hoa Ngọc Thành cười một tiếng, nói: “Mẹ nghe nói em đến công ty làm việc, liền bắt anh đến xem em thế nào, mẹ lo lắng cho em lắm đấy.”
” Em không sao.” Cao Thanh Thu nói: ” Em Nào có yếu ớt như vậy? Em sẽ cẩn thận mà.”
Hoa Ngọc Thành cúi đầu xuống, hôn lên trán cô một cái, mới dắt cô lên xe.
Anh giúp cô mở cửa xe, nói: ” Em muốn làm việc cũng được, nhưng mà không cho phép em lao lực, biết không?”
Cao Thanh Thu nói: ” Em biết mà. Nhà xuất bản bên kia lên kêu hoạch tổ chức buổi ký tặng, họ nói lần trước phản ứng buổi ký tặng rất tốt, nhưng em cự tuyệt rồi. Chỉ là thỉnh thoảng đến công ty nhìn một chút, sẽ không làm gì đâu.”
Hoa Ngọc Thành gật đầu, “Ừm.”
Về nhà, bà Hoa đã ở đó, Cao Thanh Thu nhìn cô nói, “Mẹ.”
Ánh mắt của bà Hoa so với bình thường thêm mấy phần nghiêm khắc, Cao Thanh Thu có mấy phần không yên lòng, cô nhìn Hoa Ngọc Thành một chút, hy vọng anh có thể giúp cô một tay.
Hoa Ngọc Thành nhìn ánh mắt của cô mềm mại giống như con mèo nhỏ, không chịu nổi sự làm nũng của cô, nói với mẹ mình: “Mẹ, mẹ cứ nhìn như vậy sẽ làm Thanh Thu sợ đấy.”
“Đấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ket-hon-nhanh-chong/2095079/chuong-909.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.