Ngụy Lăng Thiên vừa đi đến gần đã nghe được rõ ràng lời cô nói.
Anh cho cô ánh mắt khinh thường.
Cô gái này đúng là mặt dày không biết liêm sỉ là gì thật.
Con gái gì mà có thể mở miệng ra, là xin xỏ không ý tứ như thế.
"Không biết liêm sỉ." Ngụy Lăng Thiên trừng mắt nhìn cô.
Trần Vũ lúc đầu còn ngạc nhiên sau đó lại mỉm cười.
Anh không ngờ cô gái này có thể thẳng thắng đến mức đáng yêu như thế nhưng khi nghe Ngụy Lăng Thiên nói cô không biết liêm sỉ.
Anh nhíu mày nhìn Ngụy Lăng Thiên, rồi lại giật mình.
"Chào anh Ngụy Tổng.
Hôm nay anh đến Vũ Yên với ai thế? Đã ăn xong chưa, hay để tôi mời anh một bữa nhé." Trần Vũ mỉm cười đưa tay bắt tay với Ngụy Lăng Thiên.
"Trần Tổng.
Nhân viên của tôi vừa cứu anh nên việc anh mời cơm là khẳng định.
Có đều không phải bây giờ vì chúng tôi vừa ăn xong nhưng mạng của anh chắc không chỉ rẻ bằng bữa cơm thế thôi phải không?" Ngụy Lăng Thiên vừa bắt tay với Trần Vũ vừa nói.
Trần Vũ nghe được Ngụy Lăng Thiên nói cô gái trước mặt là nhân viên của anh thì bất ngờ.
Sau đó lại càng vui vẻ hơn.
Anh kêu người đến dọn dẹp đám người dưới đất rồi lại dặn dò người đi làm một thẻ hội viên vip miễn phí một năm đến cho anh.
"Cô gái tôi đồng ý với cô, sẽ cho cô không những thẻ hội viên bình thường mà còn là thẻ vip miễn phí một năm.
Chỉ cần cô đến Vũ Yên, đều được ăn miễn phí.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ket-hon-voi-vo-cu/1432834/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.