Từ lâu Tạ Dĩ Tân đã nhận ra bản thân anh không phải là người phù hợp với các mối quan hệ xã hội.
Có nhiều lý do cho điều này. Trước hết, tình trạng sức khỏe đặc thù khiến anh khó lòng duy trì những mối quan hệ đòi hỏi sự giao tiếp dài lâu. Hơn nữa, anh tự biết mình có khả năng khiến mọi cuộc đối thoại chẳng mấy chốc rơi vào bế tắc.
Dù vậy Tạ Dĩ Tân chưa từng cảm thấy phiền lòng về điều đó, bởi anh luôn tin rằng sống một mình chính là lối sống thích hợp nhất với bản thân, cho đến khi anh gặp Tần Xán
Đây là lần đầu tiên anh chủ động đưa ra lời mời ai đó hợp tác, mặc dù kết quả không như mong đợi nhưng anh cũng không hối hận về quyết định đó.
Vì cậu thanh niên ấy... thật sự ôm rất đã.
Lần đầu tiên anh cảm nhận được sự khác biệt hoàn toàn so với việc ôm thú nhồi bông: đó là cơ thể con người bằng xương bằng thịt, là kiểu có hơi ấm thực sự. Cơ thể cậu trai ấy vừa rắn rỏi vừa ấm áp, làn da săn chắc nhưng lại mềm mại, mang theo độ đàn hồi tuyệt vời, và lớp mỡ dưới da khiến cho cảm giác chạm vào càng trở nên đáng ngạc nhiên, vừa thân thuộc lại vừa mới lạ.
Điều này khác hẳn với loại bông nhồi thông thường, chỉ cần bóp nhẹ là nó xẹp xuống ngay.
Chàng trai trẻ với dòng máu lai ấy mang đến sự ấm áp và dễ chịu đến mức khiến Tạ Dĩ Tân có một trải nghiệm hoàn toàn mới mẻ. Đó là lần đầu tiên anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kha-nang-co-mua-la-100-gioi-thai-ho-ho/2636861/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.