Tần Xán không hiểu nổi tại sao lại có người sau khi đưa ra yêu cầu quá đáng như vậy mà vẫn có thể thản nhiên như không.
Cùng lúc ấy, Tạ Dĩ Tân cũng không hiểu sao chỉ một yêu cầu đơn giản như vậy lại khiến Tần Xán phản ứng lớn đến thế.
Hai người họ là người yêu của nhau, đã từng hôn nhau rồi, vậy mà một lời đề nghị như cắn ngực nghe thì có vẻ kỳ quặc, nhưng——
"Cắn một chút thì có sao đâu ?" Tạ Dĩ Tân hỏi.
Tần Xán xấu hổ đến mức tưởng như tóc mình dựng đứng lên, vội vã phản bác một cách lúng túng: "Không phải, chỉ là em không hiểu, có gì hay ho mà cắn chỗ đó chứ? Đâu có gì kích thích như lúc hôn nhau——"
Gương mặt của Tạ Dĩ Tân càng thêm vẻ khó hiểu: "Nếu không bằng hôn thì cho anh cắn một chút cũng có sao đâu ?"
Tần Xán: "..."
Em không thắng được anh.
Cậu bắt đầu thấy bất lực. Từ lần đầu tiên trong trận mưa ấy khi bắt đầu giúp đỡ nhau, rồi cứ dần dần để Tạ Dĩ Tân lấn tới từng chút một, đến giờ này cậu cũng hiểu rõ tranh luận logic với một người như anh là hoàn toàn vô ích.
Nhưng chuyện này... thực sự mắc cỡ quá đi à.
"Đương nhiên là hôn em rất thoải mái." Ngay lúc đó, Tạ Dĩ Tân lại nói tiếp, "Nhưng em cũng biết đấy, anh là người luôn rất chú ý đến xúc cảm và cảm giác chạm vào da thịt."
"Mà xúc cảm là bao gồm xúc giác và vị giác. Ngực của em sờ lên vừa mềm mại, vừa hấp dẫn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kha-nang-co-mua-la-100-gioi-thai-ho-ho/2636917/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.