Tần Xán lại gặp Mike một lần nữa ở phòng tập gym.
Là người bạn tập lâu năm của cậu, Mike lập tức nhận ra hôm nay Tần Xán có gì đó không bình thường: "Tần, hôm nay cậu sao thế? Tập mãi mà vẫn giữ sức, không thêm tạ à?"
Tần Xán đang cầm tạ nhẹ ở bên cạnh vờ như tập luyện nhàn nhã, liền ho nhẹ: "Đợt rồi không đến được, nên hôm nay tập nhẹ để lấy lại trạng thái."
Mike cười lớn: "Ừ, vậy cứ từ từ mà điều chỉnh. Tôi tập xong rồi, về trước nhé."
Tần Xán đáp lại.
Cậu tiếp tục loanh quanh ở khu máy tập một chút, rồi ngẩng lên và thấy Tạ Dĩ Tân đang đứng yên lặng ở quầy lễ tân trước phòng gym.
Khí chất điềm tĩnh của anh dường như chẳng hợp với không khí náo nhiệt, sôi động nơi đây, khiến Tần Xán muốn bật cười, đứng bên máy tập giơ tay chào anh.
Nhìn thấy Tần Xán, Tạ Dĩ Tân gật đầu rồi bước tới gần.
Cậu nhìn vào mắt anh, thắc mắc: "Giờ anh đang đeo kính áp tròng sao?"
Anh lắc đầu: "Không, vì anh có chút loạn thị nên phải đặt kính riêng."
"Thế sao mắt anh hơi đỏ vậy?"
"Vì lần đầu đeo nên hơi khó chịu, chưa quen được nên chảy ít nước mắt."
Tạ Dĩ Tân vừa giải thích vừa liếc nhìn máy tập bên cạnh Tần Xán: "Em tập lâu chưa?"
Tần Xán ho nhẹ, nói mập mờ: "Cũng khá lâu rồi, nhưng mà không sao, vẫn còn sức."
Thật ra, cậu chưa vận hết sức tí nào.
Tạ Dĩ Tân gật đầu: "Em thường tập kiểu máy nào?"
"Tùy chỗ muốn tập thôi. Nếu tập ngực
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kha-nang-co-mua-la-100-gioi-thai-ho-ho/2636926/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.