Hạ Thiên Khoát sau khi nhanh chóng làm xong công việc liền vội vàng chạy về nhà, dự tính mang Mạc Ưu đi ra ngoài thưởng thức bữa tối dưới ánh nến lãng mạn, êm đềm trải qua sinh nhật tuổi ba mươi ba. Vừa vào cửa, bất ngờ xung quanh quanh anh ùa ra nhiều người bắn pháo rôm rả và hô to “Sinh nhật vui vẻ!”
“Cám ơn. . . . . .” Nhìn thấy lần lượt từng người đều là quen biết, đều là những người bạn chơi với anh từ khi còn nhỏ, mặc dù là do Lưu Anh Mị tự chủ trương làm cho Hạ Thiên Khoát cảm thấy bực mình, nhưng anh vẫn tươi cười cảm tạ lời chúc phúc của bạn bè.
Nhưng người anh một lòng muốn gặp lại không có ở đây, anh không khỏi hướng mắt nhìn chung quanh phòng khách và nhà ăn, cũng không nhìn thấy bà La nữa.
Lưu Anh Mị nắm một bên cánh tay của anh, đang lúc mọi người túm tụm xuống đến nhà ăn, bên cạnh sáu gã nhân viên tạp vụ đang cầm bình rượu, chờ các tân khách ngồi vào chỗ của mình. Đối với các món ngon đều do đầu bếp nổi danh từ nhà hàng năm sao mời tới tỉ mỉ làm ra, Hạ Thiên Khoát lại không cảm thấy vị ngon. Lòng của anh thủy chung đang lo lắng cho Mạc Ưu, nhưng thân là chủ nhân anh lại không thể rời tiệc, thêm nữa Lưu Anh Mị lại hết sức quấn quýt ngăn trở anh, làm cho anh rốt cục hiểu được cảm giác quẫn bách như đứng đống lửa, như ngồi đống than.
“Thiên Khoát, Mạc tiểu thư đâu? Nghe nói cậu coi cô nương nhà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khac-tinh-cua-ngai-tong-tai-lanh-lung/2222918/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.