Trên thế giới có một loại hoạt động dành riêng cho hai người vô cùng có sức mê hoặc. Bình thường khi thực hiện hoạt động này, một người chủ yếu vận động, một người thoải mái nằm đó hưởng thụ. Người vận động thì sao? Huy động sức lực, thở hổn hển, mồ hôi vã ra như mưa. Nếu như kẻ hưởng thụ không quan tâm, không ngừng thúc giục, còn bắt mạnh hơn, mạnh hơn, mạnh hơn nữa thì cuối cùng sẽ khiến người kia cạn kiệt sức lực. Hoạt động đầy khoái cảm mà người ta mê đắm đó chính là… - Vớ vẩn! Đương nhiên là quạt cho hắn rồi! - Long Tiểu Hoa ngoác miệng tiết lộ câu trả lời, vừa thuần khiết lại vừa bí ẩn, vỗ vỗ vào cái đầu đen tối của 813.
- Hả? Quạt ư? - 813 há hốc miệng, nhìn đương gia đang tựa vào ghế mềm ở trong phòng, vắt chân chữ ngũ, an nhàn thảnh thơi. Nhìn bộ dạng của đương gia kìa. Sao có thể trách cô không nghĩ linh tinh được chứ? - … Ờ… 1227… tôi nói với cô một chuyện. Cô đánh tôi cũng được nhưng đừng không cho tôi mượn sách nhé.
- Hả? Cô đã làm chuyện gì có lỗi với tôi sao? Tôi biết mà. Có phải cô đã báo với Mẹ kế về ám hiệu của tôi không? - Nàng nghĩ ngay tới ám hiệu. Sao có thể bị Long Hiểu Ất phát hiện ra chứ? “Xuân sắc khắp vườn khôn cách giữ. Một cành hạnh đỏ vượt mé rào.” Nàng không muốn bị phạt đứng bên tường nữa đâu.
- Tôi tôi tôi không có, không có, không có… nhưng… chuyện này còn phiền phức hơn. - 813
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khach-diem-dai-long-mon/1662056/quyen-1-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.