Vừa về đến nhà, gia gia đang hỏi thăm tình hình tiểu cô bên đó, nàng đang định ngồi nghe lỏm thì Tiểu Hổ Ca hớt hải chạy tới gọi to, kêu nàng đi cứu người.
“Gì vậy...hộc hộc...Tiểu Hổ Ca...từ từ ...ta không chạy nổi nữa...”.
“Tới rồi, Tiểu Ca Nhi, nhanh cứu người”.
Nàng nhìn thấy Tiểu Ngao đang ghìm một thằn nhóc trên mặt đất, lại nhe răng gầm gừ với mấy đứa khác đang đứng xung quanh. Chúng nó muốn lại gần, nhưng bị Tiểu Ngao dọa không dám tiến tới.
“Làm gì vậy, sao Tiểu Ngao của muội lại đè hắn”.
“Hắn là họ hàng nhà La thúc, tới đây chơi, nhìn thấy tiểu Ngao.Ta lỡ khoe khoang muội cưỡi nó chạy trên đường rất uy phong, hắn đòi cưỡi thử, bị Tiểu Ngao đè trên đất, gần nửa canh giờ rồi”.
“ Sao không đi gọi người lớn...”
“Hắn sợ mất mặt... không cho chúng ta đi gọi a”.
“ Hứ... chết vì sĩ diện...”.
Tiểu Khải Ca 4 tuổi oai hùng đi đến trước mặt Tiểu Ngao ngồi xổm xuống, nhìn thằng nhóc tầm 6 7 tuổi đang bị đè trên đất.
“Ngươi đang chơi trò gì vậy”.
Trước mắt Thanh Phong bỗng xuất hiện một tiểu cô nương thanh tú, cặp mắt ngây thơ nhìn hắn khó hiểu. Hắn sợ hãi vội gào lên.
“ Tiểu muội, chạy mau, con chó hung dữ này sẽ cắn muội đó,...Á.áaa....”.
Tiếng hét bỗng im bặt vì Tiểu Ngao nhe hàm răng sắc nhọn đem mặt kề sát mặt hắn. Thằng nhóc sợ quá khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, không thốt một chữ nào nữa.
“Tiểu Ngao, tới đây”.
Hắn chưa kịp hoàn hồn, con chó hung dữ trước mặt bỗng bỏ qua hắn,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khai-hoan-ca/1131392/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.