“ Hà Tuệ Lâm, đến khu trung tâm đi, tiệm thú nuôi bạn hay tới đang có một con Ngao Tạng đấy, giá rẻ”.
“ Thật không, chờ tớ, 10 phút...không... 5 phút thôi...giữ cho tớ đi”
10 phút sau, trung tâm thú cưng Vạn Phúc.
“Chú Triệu, chú bán cho cháu đi mà, đây là tất cả tài sản của cháu rồi... chú xem, tiểu tử đó bị thương như vậy, chỉ có cháu chịu mua nó thôi... chú đồng ý đi mà...”
Hà Tuệ Lâm vừa năn nỉ người bán hàng vừa lo lắng liếc mắt nhìn chú chó Ngao Tây Tạng nhỏ xíu nằm rên hừ hừ trong lồng sắt, trên người nó đầy rẫy các vết thương lớn nhỏ, màu lông đỏ rực bết lại vì các vệt máu đen xì, bẩn thỉu không nỡ nhìn.
“ Không được, từ lúc được giải cứu khỏi bọn buôn lậu, nó không cho ai động vào, rất dữ dằn, nó sẽ làm cháu bị thương đấy”.
“ Chú, nếu nó nghe lời cháu chú sẽ bán cho cháu, có được không?”
Hà Tuệ Lâm hạ quyết tâm, lại gần lồng sắt, đưa 1 miếng bánh thú nhỏ qua song sắt, nhỏ giọng năn nỉ.
“ Tiểu Ngao xinh đẹp, theo chị về nhà nha, chị sẽ băng bó vết thương cho em, tắm rửa sạch sẽ cho em, cho em đồ ăn ngon, còn đưa em đi dạo nữa... nghe lời chị có được không”
Chú Triệu đứng bên cạnh khẽ lắc đầu, đang định khuyên cô không nên lãng phí thời gian thì con chó nhỏ hung dữ kia động đậy. Dưới ánh mắt chân thành tha thiết của Tuệ Lâm, đôi mắt trợn tròn ngạc nhiên của chú Triệu, tiểu Ngao Tạng kia khập khiễng đứng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khai-hoan-ca/1131402/quyen-1-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.