Tác giả: Tùy Vũ Nhi An
Công Nghi Trưng nín thở, nhưng không hề cử động, để mặc nàng nhẹ nhàng hôn lên khóe môi mình.
Hơi thở nhè nhẹ phất qua lớp sa mỏng, màn lụa phác họa những đường nét rõ ràng và rực rỡ trên ngũ quan nàng, ánh sáng trong mắt nàng lại trở nên mờ nhạt, đôi môi mất đi bảy phần mềm mại, nhưng lại tăng thêm mười phần nóng bỏng.
Công Nghi Trưng cảm nhận được một giọt nước ấm áp lướt qua gò má mình, ngước mắt lên, nàng đã rời đi, chỉ còn lại vệt ẩm mờ nhạt trên lớp sa dưới ánh sáng lờ mờ.
“Bây giờ ta cuối cùng cũng hiểu tại sao Nữ Oa lại dùng quạt che mặt.” Yến Tiêu bật cười tự giễu, “Lừa không được thiên đạo, ít nhất có thể lừa chính mình. Ta từng có thể không sợ Đạo Minh ngăn cản mà kết khế ước với ngươi, nhưng hiện tại … trở ngại lớn nhất lại nằm trong lòng ngươi.”
Yến Tiêu đứng dậy, vung nhẹ bàn tay, màn giường hất tung, để lộ gương mặt thanh tuấn tái nhợt của Công Nghi Trưng. Nàng cúi đầu, thoáng lướt qua hắn, những sợi tóc đen mát lạnh quét qua gò má hắn, cuốn lấy tóc dài rủ xuống của hắn, quấn quýt trong màn đêm tĩnh lặng.
Hương thơm của tay áo vẫn còn vương vấn xung quanh, đầu ngón tay của Yến Tiêu lướt qua giữa cổ và cổ tay hắn, tháo bỏ khóa linh lực.
“Ta sẽ đưa ngươi trở về nhân gian.” Yến Tiêu đứng thẳng dậy, kéo giãn khoảng cách với hắn, lạnh lùng nhìn xuống đôi mắt hắn, “Ngươi phải làm tròn bổn phận của một người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khang-khit-phong-nguyet-tuy-vu-nhi-an/1984216/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.