๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Phạm Nhàn cũng quỳ xuống, sau đó nghe Vân Chi Lan tuyên bố di ngôn của
Tứ Cố Kiếm.
Như đã đoán trước, lúc hấp hối cuối cùng Tứ Cố Kiếm đã tha thứ cho ý đồ
phản bội của Vân Chi Lan trước kia, trao cho hắn chức vụ thành chủ Đông Di
thành. Vân Chi Lan vốn chủ trì công việc thường ngày của Kiếm Lư, thông thạo
thế sự, việc hắn kế nhiệm thành chủ, với tính cách hậm hực của hắn, chắc chắn
có thể tạo thành sự cân bằng với người Nam Khánh đến nhận Đông Di.
Phạm Nhàn không để ý điều này, im lặng lắng nghe, chỉ nghĩ rằng Tứ Cố
Kiếm phải truyền Kiếm Lư cho Thập Tam Lang, bản thân mới có thể lợi dụng
mối quan hệ thân cận của hai người để thực sự khống chế được mười hai thanh
kiếm đáng sợ kia.
Đang suy nghĩ, y nghe thấy câu nói cuối cùng của Vân Chi Lan, con mắt
không khỏi híp lại.
o O o
“Phạm Nhàn mẫu tịch Đông Di, ta đích thân truyền thụ kiếm kỹ, thực là đại
tài, lệnh cho chủ trì... mở lư.”
Phạm Nhàn híp mắt lại, con ngươi co rút, sau đó trực tiếp đứng dậy phía
trước lều lớn, duỗi thẳng lưng, im lặng nhìn Vân Chi Lan đang ngâm tụng.
Vào lúc này, mọi người xung quanh Kiếm Lư đều quỳ xuống, kể cả các
thành viên trong sứ đoàn Khánh Quốc cũng rất thành kính quỳ xuống trước linh
cữu của vị Đại tông sư này. Đây là nghi thức tế nhị mà Hoàng đế Khánh Quốc
đã tự mình phê chuẩn từ trước, không ai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/1021802/chuong-1733.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.