๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Vương Thập Tam Lang đứng trên lớp thảm lông dày cộm ngoài cửa, phủi
tuyết trên người xuống, cởi những lớp khăn quấn quanh mặt, đôi môi lạnh cóng
nói một cách gọn gàng: "Xong rồi, đi ngủ thôi."
Hải Đường phụ trách mọi việc sinh hoạt, cuối cùng cô gái cũng được Phạm
Nhàn biến thành bà chủ gia đình. Còn Vương Thập Tam Lang phụ trách đàn
chó và công việc dựng lều, phòng vệ. Câu nói của hắn ám chỉ những cái chuồng
trú ẩn gió tuyết cho đàn chó đã sắp xếp xong.
Xét về khổ cực, công việc của Vương Thập Tam Lang vất vả hơn. Phạm
Nhàn liếc mắt, nói với hắn: "Từ sáng mai, ngươi phụ trách cho lũ chó ăn."
Vương Thập Tam Lang gật đầu, ngồi xuống bên lò than, cầm lấy bát canh từ
Hải Đường, uống từng ngụm nhỏ. Thanh kiếm bên hông kéo trên mặt đất, toát
ra mùi máu nhè nhẹ.
"Phải luyện tập không ngừng, nhưng nơi này quá lạnh, đừng cố quá sức."
Trong mắt Phạm Nhàn lộ vẻ lo lắng. Những ngày qua, Vương Thập Tam Lang
cực kỳ cường hãn luyện kiếm trong bão tuyết, sử dụng tiềm lực bản thân chống
lại thiên nhiên, khiến Phạm Nhàn và Hải Đường lo lắng.
Họ biết Vương Thập Tam Lang có áp lực phải mau chóng phục hồi hay tu
luyện kiếm bằng tay trái, nhưng Phạm Nhàn vẫn lo cho sức khỏe của hắn.
"Lúc trước ta tìm thấy một hang thỏ tuyết nhưng quá sâu, nên ta giúp chúng
nó đuổi thỏ ra ngoài." Vương Thập Tam Lang đặt bát xuống, xoa mặt: "Tiện thể
hoạt động cơ bắp. Nếu cứ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/1061752/chuong-2000.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.