๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Tiếng xoạt vang lên, nhát thương dốc hết sức mạnh của Diệp Trọng đâm ra
không chút hoa mỹ, xuyên qua mọi chướng ngại lao thẳng vào tấm đá trong
hoàng cung đã được tẩy rửa sạch sẽ bởi mưa, như đâm vào miếng đậu hũ, mũi
thương hung hăng đâm sâu xuống đất cả thước!
Nhưng con dao găm màu đen tẩm độc đã đâm vào eo Diệp Trọng trước
khoảnh khắc lực lượng của thương phát ra!
Mũi thương của Diệp Trọng lệch đi, cọ xát qua tấm vải bên chân gãy của
Ngũ Trúc rồi đâm xuống đất. Ngay sau đó tiếng quát đau đớn vang lên trong
mưa. Ông vứt bỏ thương, quay tay vỗ một chưởng vào vai gã khổ tu, Đại Phách
Quan đánh ra, vai gã khổ tu sĩ kia vỡ vụn!
Có điều, gã khổ tu sĩ kia không hề kêu đau, lại như một người gỗ không có
cảm giác, cứng rắn chịu trọn một chưởng của cường giả cửu phẩm Diệp Trọng.
Trong khi máu tươi phun trào cuồng loạn, gã vẫn còn đưa chủy thủ trong tay
tiến lên, hoàn toàn phá vỡ phòng thủ của áo giáp, gây thương tích nặng ở bụng
dưới Diệp Trọng!
Một luồng kình lực nổ tung giữa hai người, làm cho các cao thủ Khánh quân
bên cạnh rung chuyển té ngã xuống đất. Hai người như một con chim lớn cùng
bóng dáng bay vút ra, đâm sầm vào màn mưa, xuyên qua không biết bao nhiêu
lớp màn nước, hướng về phương xa...
o O o
Diệp Trọng bị phế bỏ, ít nhất là trong ngày hôm nay. Kẻ ra tay ám sát chính
là Ảnh Tử. Khi gã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/1061862/chuong-2079.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.