Khánh lịch, mùng ba tháng ba, Long Sĩ Đầu.
Một chiếc thuyền lớn được thủy sư Giang Nam hộ tống, chậm rãi áp sát bến tàu.
Trên thuyền thả neo tung thừng, các giáo quan cực kỳ lưu loát thực hiện một
loạt động tác, tiếp theo chiếc ván cầu được làm thành bậc thang được đặt giữa
bến tàu và sàn tàu, quan lại trên bờ nhanh chóng trải một lớp vải dày để tránh
trơn trượt.
Chân trời xa xa tô điểm chút sấm mùa xuân, âm thanh vang vọng, cứ như đang
hoan nghênh Khâm sai đại nhân tới. Mà cùng lúc đó, trên bến tàu cũng có dây
pháo vang lên, chiêng trống ngập trời, pháo hoa được chuẩn bị sẵn trên bờ cũng
lần lượt được đốt lên, tiếng pháo nổ che khuất cả âm thanh của ông trời.
Các quan viên trên bến tàu nhíu mày, không tiện che lỗ tai, chỉ đưa mắt nhìn về
phía ván cầu.
Không bao lâu sau, một quan viên trẻ tuổi xuất hiện trên sàn tàu, dẫn theo một
loạt thị vệ lẳng lặng xuống thuyền, chia thành hai hàng.
Lại một lát sau, một quan viên trẻ trung anh tuấn mặc bộ quan phục màu tím
vừa mỉm cười vừa đi ra. Chỉ thấy bên ngoài quan phục người này còn khoác
một cái áo choàng, màu trắng tinh khôi hòa tan cảm giác kích thích thị giác từ
bộ quan phục màu tím sẫm, khiến ánh mắt của mọi người trên bến tàu đều bị
gương mặt dịu dàng thân thiết mà cực kỳ thanh tú của y thu hút.
Chỉ có quan viên tam phẩm trở lên mới có tư cách mặc quan phục màu tím, các
quan viên trên bến tàu thầm hiểu vị Khâm sai đại nhân Phạm Đề ti mà mình
luôn muốn mời mọc chính là người trước mắt. Đám người vô thức chen lên hai
bước, giơ tay định vái chào.
Phạm Nhàn lại không vội ngăn mọi người hành lễ, ngược lại giơ tay sang bên
cạnh, nắm lấy một bàn tay bỗng dưng duỗi ra, dắt một đứa bé trai đứng song
song trên sàn tàu, bước lên thang, đi xuống thuyền.
Trên người bé trai mặc một bộ áo bào thường phục màu vàng nhạt, chỗ cổ áo lộ
ra một lớp lông tơ mềm mại, trên áo thêu một cặp linh thú đáng yêu không rõ
danh tính, phối hợp với gương mặt xinh xắn, hai mắt linh động, trông rất đáng
yêu.
Các quan viên lòng thầm kinh hãi, biết vị này là Tam Hoàng tử bị Hoàng
thượng điều đến bên cạnh Phạm Đề ti. Đám người nhanh chóng thay đổi
phương hướng, đồng loạt hành lễ với Tam Hoàng tử: “Các quan viên Giang
Nam xin ra mắt điện hạ.”
Tam Hoàng tử mỉm cười gật đầu, đáp lại bằng giọng nói chưa hết vẻ non nớt:
“Thời tiết giá lạnh, chư vị đại nhân đã cực khổ rồi, ta chỉ theo sư phụ tới đây
học tập, không cần đa lễ.”
Các quan viên được hai chữ sư phụ này nhắc nhở, nhanh chóng hành lễ với
Phạm Nhàn, luôn miệng nói đi đường xa xôi khổ cực thế nào, vân vân.
Sau khi hành lễ, hơn mười vị quan viên liếc trộm hai nam nhân vừa xong tuyền,
phát hiện tuy tuổi tác đối phương cách nhau không ít nhưng gương mặt lại cực
kỳ tương tự. Hai người đứng bên bờ sông, gió Giang Nam thổi vạt áo bay phất
phới, vừa làm toát lên vẻ thanh nhã quý phái lại vừa hiển lộ vẻ hài hòa và xuất
trần hiếm có.
Mọi người không không khỏi nghi hoặc trong lòng. Xem ra lời đồn đại về thân
thế Phạm Đề ti này, khéo lại là thật... Nghĩ tới chuyện này trong lòng đám người
lại bắt đầu thấp thỏm, không biết mình hành lễ với tam Hoàng tử trước có khiến
Phạm Nhàn cảm thấy không vui hay không, dù sao đối phương mới là chính
chủ, hơn nữa xét kỹ ra thì thân phận Khâm sai đại thần còn cao quý hơn Hoàng
tử vị thành niên nhiều.
Phạm Nhàn đâu có nhiều suy nghĩ như vậy, y nhìn đám quan viên mặt mày xa lạ
trên bến tàu, gương mặt nở nụ cười thân thiết hết mức đáp lại từng người, lại cố
gắng ghi nhớ chức quan và tên họ từng người, thể hiện đủ lễ nghi và khoa
trương của một ngôi sao chính trị mới nổi.
Phạm Đề ti mang theo Hoàng tử tới Giang Nam, đây là chuyện lớn, cho nên
hôm nay có rất nhiều quan viên tới bến tàu nghênh đón. Bên phía quan văn có
Tuần phủ của phủ tổng đốc Giang Nam cùng các quan viên trực thuộc; lại có Tri
châu của hai châu Tô Hàng dẫn theo người được lựa chọn dưới trướng; Tri châu
của vài châu cách xa hơn tuy không dám tự ý rời khỏi địa phận tới tiếp đón
nhưng vẫn có không ít quan viên cấp bậc Thông phán tới đây; ngoài ra còn có
quan viên Chuyển Vận ti phụ trách tuyến đường vận chuyển muối của Giang
Nam. Bên phía võ quan đương nhiên không thể thiếu hàng ngũ Tham tướng
phòng bị của Giang Nam thủy sư. Đương nhiên hiện tại Chuyển Vận ti là thuộc
hạ trực thuộc Nội Khố của Phạm Nhàn, nhân viên tới đây cực kỳ chỉnh tề.
Tóm lại nhiều vô số kể, trong cộng phải gần trăm người. Toàn bộ quan phụ mẫu
ở khu vực Giang Nam có lẽ phải tới phân nửa chen chúc nhau trên bến tàu. Nếu
Đông Di thành trộm hỏa dược của Tam Xử Giám Sát viện rồi kích nổ tại đây,
chỉ e khu vực Giang Nam giàu có đệ nhất Khánh Quốc sẽ rơi vào tê liệt chỉ
trong một ngày.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.