Lúc đếm tới ba mươi, Phạm Nhàn xốc tấm vải trướng lên, đi ra ngoài, lạnh lùng nhìn xe ngựa màu đen, trên xe ngựa dường như không có một chút dị thường, ngay cả ám ký Vương Khải Niên bố trí trên cửa xe cũng không bị động vào chút gì, đối phương quả nhiên là một tay lão luyện.
Liền lúc này, toàn bộ doanh địa bỗng nhiên phát sinh một âm hưởng run sợ, ngoại trừ thành viên sứ đoàn bị mê dược làm mê hoặc ra, thân tín của Phạm Nhàn Khải Niên tiểu tổ đều tới phía sau lưng hắn, tại phía sau hắn còn xuát hiện những tiếng hô hấp vô cùng trầm trọng, thanh âm gầm nhẹ--- đó là ba con hắc cẩu, miệng nó được bó bằng một cái túi hình chữ nhật, căn bản không thể phát ra âm thanh.
Phạm Nhàn gãi gãi nơi hơi ngứa ngứa, phất tay nói rằng:
-Mở rộng cửa, thả chó!
Vương Khải Niên lẳng lặng vung tay lên, thuộc hạ thả sợi dây trong tay ra, ba con hắc cẩu này đã bị đóng một tháng nay rồi, sớm không chịu được thú tính thô bạo trong cơ thể, mùi hương nhàn nhạt thổi tới trong mũi chúng, lập tức không một tiếng động, bốn cái chân bắt đầu chạy trên mặt đất, hóa thành ba bóng đen, ác độc vô cùng chạy ra phía ngoài doanh trại.
Lúc này, vài đạo hàn quang, vô số ám khí cực độc lao tới trên người vài con hắc cẩu này.
…
Leng keng leng keng từng tiếng vang lên, cơn mưa ám khí dường như gặp phải ánh đao như cơn lốc vậy, bị chấn rơi ra xa xa trên mặt đất. Ngay sau đó,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/1069773/quyen-4-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.