Phương đông đã ửng hồng, mặt trời chậm rãi rời mặt đất, qua các đám mây mà dâng lên, chiếu sáng những tòa lầu tháp kinh đô. Tường Hoàng cung so với phương đông kia còn muốn đỏ hơn, tĩnh lặng mà khủng bố nhìn chăm chăm vào những người đang đứng trên đàn sân trước. Phạm Nhàn cũng là một trong những người này, hắn nhìn tường cung cao cao, cùng với cánh cổng tò vò thật sâu phía dưới, như miệng một con quái thú kinh khủng, vô hình sinh ra một cảm giác khẩn trương.
Đối với thế giới này, Phạm Nhàn cũng như người khác, nhìn cảnh trang nghiêm hoành tráng tượng trưng cho đế quyền trước mắt bất giác thấy nể sợ. Nhưng nể sợ không có nghĩa là thuận theo, cũng không có nghĩa là không thể phản kháng – đây là điểm bất đồng giữa hắn và mọi người. Thị vệ đứng cửa cung kiểm tra từng người, hơi ngạo mạn gật đầu, Phạm Nhàn cùng đoàn người thật thật thà thà chậm rãi bước vào.
Hôm này là một ngày lễ, trong cung có chỉ truyền bát phẩm Hiệp Luật Lang Phạm Nhàn vào cung. Sau khi tiếp chỉ, Phạm phủ vội vàng mở một cuộc họp để tìm ra đội ngũ vào cung, Phạm Kiến sẽ không đi, nữ quyến trong Ti Nam bá tước phủ vốn đã ít, cho nên mấy quý phủ thân thích khác của kinh đô Phạm thị xung phong nhận việc này.
Phạm Nhàn chưa bao giờ thấy được náo nhiệt đến thế này. Phạm Kiến lạnh lùng nói với mọi người về suy nghĩ trong đầu. Cuối cùng định ra, theo Phạm Nhàn vào cung có Liễu thị và Phạm Nhược Nhược, lại tính thêm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/1069850/quyen-3-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.