Phạm Nhàn nhìn chằm chằm vào mắt hắn, cực kỳ nghiêm túc; “Việc tu sửa sông
ngòi tự có ti viên chuyên nghiệp của bộ Công làm việc. Ngươi chỉ cần bảo đảm
bạc dùng vào chuyện chính,chứ tuyệt đối không được quản công trình trị thủy...
Trên cõi đời này, đáng sợ nhất là người ngoài nghề quản lý người trong nghề,
ngươi tưởng tu sửa sông ngòi chỉ đơn giản là đắp đê cao lên à?”
Gương mặt Dương Vạn Lý lộ vẻ đương nhiên.
Phạm Nhàn thàm thở dài một tiếng, dặn dò: “Ta cho ngươi tới bộ Công là để
dùng cái tính trong sạch trung thực, trong mắt không chứa được hạt sạn của
ngươi; chứ không phải coi trọng bản lĩnh trị thủy còn chẳng bằng gà mờ của
ngươi.”
Y nhận ra tuy Dương Vạn Lý đáp ứng nhưng vẫn không nghe lọt tai, bèn lạnh
giọng cười nói: “Đừng tưởng ta đang nói đùa... Dương Vạn Lý, ngươi nghe cho
rõ đây!”
Dương Vạn Lý vô thức đứng thẳng người.
Phạm Nhàn Phạm Nhàn nhìn hắn, nói gằn từng chữ một: “Nếu để ta biết ngươi
dám vung tay múa chân đối với công việc sửa chữa công trình trị thủy, dám dựa
vào danh tiếng của ta đưa ý tưởng linh tinh... ta sẽ lập tức phái người tới chém
ngươi thành ba mươi sáu mảnh.”
Dương Vạn Lý bị cái nhìn giá lạnh của Phạm Nhàn làm cho run rẩy, biết môn
sư đang cực kỳ nghiêm túc căn dặn nên nhanh chóng chấn chỉnh lại thái độ, rất
nghiêm túc đáp ứng.
Hai người lại dặn dò những chi tiết tỉ mỉ trong việc nhận chức, cùng những sự
tình có thể tin tưởng trong nha môn Tổng đốc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/766701/chuong-532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.