Thanh Oa đi không nhanh nhưng hết sức kiên quyết. Hắn phải nhanh chóng trở
lại đất liền, vì tuy mình còn sống sót nhưng vẫn còn vài phần tình báo chưa
trình lên, chắc bên phía Đề ti đại nhân đã bắt đầu sốt ruột.
Hắn vừa đi vừa gạt lệ, cố nhịn không quay đầu lại, tuy lũ hải tặc phía sau đều là
loại đáng chết, nhưng chung sống nửa năm, cho dù tâm địa sắt đá cũng không
kiềm được có chút ít cảm tình.
Lúc này trong lồng ngực Thanh Oa Nhi lại dâng lên một ngọn lửa mang tên
phẫn nộ, mắt thấy sắp nắm được chứng cớ chứng minh Minh gia cấu kết với hải
tặc... nhánh quân đội tối qua có sức chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ, rốt cuộc là
người của thế lực nào? Nếu lên đảo để diệt khẩu, thế thì chắc chắn phải là một
vị đại lão trong quân đội mới có thể điều động thủy sư cường đại ở vùng duyên
hải... Chẳng lẽ là Diệp gia? Nhưng hắn không có tư cách phán đoán, chỉ hi vọng
có thể nhanh nhanh chóng chóng đưa tình báo này tới Tô Châu.
Đúng vậy, Thanh Oa Nhi đang khóc chính là một trong năm con quạ đen Ất tổ
của Giám Sát viện, phụ trách tuần tra xung quanh khu vực Tuyền Châu. Hắn
cũng chính là mật thám đã báo cáo Phạm Nhàn về chuyện Minh gia có liên
quan tới hải tặc.
Cách hòn đảo đầy chim chóc này khá xa, bên ngoài Giang Nam Tô Châu, trong
tòa Minh Viên không dính chút khí tức thế tục kia, gia chủ đương thời của Minh
gia đang cung kính đứng trước một cái ghế, đợi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/766712/chuong-525.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.