Các công nhân ở phía cuối đưa mắt nhìn nhau, trong lòng thoáng yên tâm hơn
nhưng cũng không dám tin tưởng hoàn toàn vị đại quan trẻ tuổi này, tay vẫn
cầm nguyên cây xẻng.
“Ngươi... Ngươi coi như mệnh quan triều đình, sao có thể giết người lung tung
như vậy được!” Cuối cùng một tên Ti khố không chịu nổi áp lực trầm mặc này
nữa, gào khóc với giọng the thé.
Lúc này Phó sứ Chuyển Vận ti Mã Giai đang đứng đờ đẫn sau lưng Phạm Nhàn,
hắn hoàn toàn không ngờ Phạm Nhàn không buồn nói hai lời, vừa gặp đã thẳng
tay chém đầu một chủ quản đại phường! Chuyện hôm nay làm lớn rồi, nên kết
thúc thế nào đây?
Hắn run run rẩy rẩy, vừa sợ vừa giận nói: “Khâm sai đại nhân, thế... thế này là
sao? Có gì thì từ từ thương lượng... Toi rồi, toi thật rồi.”
Trong lòng Mã Giai, quan trọng nhất trong Nội Khố chính là các Ti khố trước
mặt, chỉ có những người này mới biết làm sao để duy trì Nội Khố. Cho dù hôm
nay Phạm Nhàn chém mấy chục cái đầu người, ép các Ti khố này đi vào khuôn
khổ, nhưng tương lai thì sao? Các Ti khố mang oán hận làm việc, ai biết tương
lai Nội Khố sẽ biến thành bộ dạng gì?
Huống chi còn hai vị chủ quản đại phường cũng đang tổ chức bãi công, nếu biết
ngươi giết Tiêu chủ quản của Giáp phường, khiến mọi người oán trách, lại tiếp
tục bãi công... Trời đất ơi! Ngài mà giết hết cả người, thế thì ai làm việc? Chẳng
lẽ trông cậy vào đám công nhân còn chẳng biết chữ à?
Phạm Nhàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/766765/chuong-490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.