🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Các công nhân ở phía cuối đưa mắt nhìn nhau, trong lòng thoáng yên tâm hơn
nhưng cũng không dám tin tưởng hoàn toàn vị đại quan trẻ tuổi này, tay vẫn
cầm nguyên cây xẻng.
“Ngươi... Ngươi coi như mệnh quan triều đình, sao có thể giết người lung tung
như vậy được!” Cuối cùng một tên Ti khố không chịu nổi áp lực trầm mặc này
nữa, gào khóc với giọng the thé.
Lúc này Phó sứ Chuyển Vận ti Mã Giai đang đứng đờ đẫn sau lưng Phạm Nhàn,
hắn hoàn toàn không ngờ Phạm Nhàn không buồn nói hai lời, vừa gặp đã thẳng
tay chém đầu một chủ quản đại phường! Chuyện hôm nay làm lớn rồi, nên kết
thúc thế nào đây?
Hắn run run rẩy rẩy, vừa sợ vừa giận nói: “Khâm sai đại nhân, thế... thế này là
sao? Có gì thì từ từ thương lượng... Toi rồi, toi thật rồi.”
Trong lòng Mã Giai, quan trọng nhất trong Nội Khố chính là các Ti khố trước
mặt, chỉ có những người này mới biết làm sao để duy trì Nội Khố. Cho dù hôm
nay Phạm Nhàn chém mấy chục cái đầu người, ép các Ti khố này đi vào khuôn
khổ, nhưng tương lai thì sao? Các Ti khố mang oán hận làm việc, ai biết tương
lai Nội Khố sẽ biến thành bộ dạng gì?
Huống chi còn hai vị chủ quản đại phường cũng đang tổ chức bãi công, nếu biết
ngươi giết Tiêu chủ quản của Giáp phường, khiến mọi người oán trách, lại tiếp
tục bãi công... Trời đất ơi! Ngài mà giết hết cả người, thế thì ai làm việc? Chẳng
lẽ trông cậy vào đám công nhân còn chẳng biết chữ à?
Phạm Nhàn không hề để ý tới Phó sứ tay chân luống cuống bên cạnh, ra hiệu
cho Tô Văn Mậu tới gần, sau đó nói rõ ràng cho mọi người trong công phường:
“Nghe kỹ từng câu từng chữ cho ta.”
Ai nấy ngớ người.
Tô Văn Mậu lấy từ trong áo ra vài trang giấy, híp mắt nhìn rồi bắt đầu cao giọng
đọc lên.
“Nay điều tra rõ, Tiêu Kính chủ quản Giáp phường trong tam đại phường Nội
Khố Chuyển Vận ti, từ năm đầu tiên tới giờ đã làm rất nhiều điều ác, vi phạm
pháp luật.”
Tô Văn Mậu nhíu mày nhìn thoáng qua đám Ti khố đang run rẩy bất an, tiếp tục
đọc: “Khánh lịch năm thứ hai, tháng ba, Tiêu Kính che giấu tai nạn trong mỏ
đồng, ăn tiền của người chết suốt năm năm, tổng cộng một vạn ba ngàn bảy
trăm lượng. Khánh lịch năm thứ tư, tháng bảy, mùng 9, Tiêu Kín hối lộ Chủ bạc
ở Tô Châu, mua bảy trăm mẫu ruộng tốt với giá rẻ. Khánh lịch năm thứ sáu,
tháng giêng, chủ quản tam đại phường được Tiêu Kính dẫn đầu, cùng các Ti khố
có liên quan biển thủ tiền công của công nhân, tổng cộng hơn vạn, gây ra bạo
động. Mười bốn người chết, hơn năm mươi người bị thương...”
(Chủ bạc: một chức quan phụ trách làm công văn giấy tờ.)
Tội trạng được liệt kê không biết bao nhiêu điều, Tô Văn Mậu đọc tới mức
miệng lưỡi khô khốc. Chỉ nghe hắn đọc tới đoạn cuối cùng: “Tội này khó tha,
dựa theo luật pháp Khánh quốc, đáng chém.”
Sau đó hắn lấy từ trong lòng ra một số khế ước đất đai, lời khai của Chủ bạc Tô
Châu cùng các chứng cứ có liên quan.
“Đừng có hỏi ta về chứng cớ.” Phạm Nhàn mở miệng nói: “Nhân chứng ta vẫn
giữ, vật chứng cũng chẳng thiếu, bản quan đã lên quản lý Nội Khố thì tuyệt đối
không giữ lại loại khốn kiếp như Tiêu Kính.”
Đám công nhân vốn đang run rẩy bất an nghe Khâm sai đại nhân định tội, lúc
đọc tới những tội trạng kia, ai nấy nhớ lại ngày thường Tiêu Kính hoành hành
bá đạo ra sao, đối xử với các công nhân bên dưới hà khắc thâm độc cỡ nào, đột
nhiên lại thấy Khâm sai đại nhân giết rất tốt! Giết rất hay!
Còn đám Ti khố, ánh mắt càng lúc càng oán hận, có người không phục hô: “Cho
dù có trị tội cũng phải lên công đường thẩm án... muốn gán tội cho người khác
thì nói sao chẳng được!”
Phó sứ Phí Giới đứng sau lưng Phạm Nhàn nghe Tô Văn Mậu đọc tội trạng là
biết Khâm sai đại nhân đang lấy cớ. Tiêu Kính làm những việc này, thật ra trong
lòng quan viên Nội Khố Chuyển Vận ti đều hiểu rõ, có điều cho dù trị tội theo
luật pháp Khánh Quốc thì... ngươi cũng không thể giết hắn một cách qua loa
như vậy được!
Do có biểu đệ Nhâm Thiếu An nên Mã Giai luôn muốn giữ quan hệ tốt đẹp với
Phạm Nhàn, thế nên tuy hắn không ủng hộ tác phong hành xử của Phạm Nhàn
nhưng vẫn cố ngậm miệng, không lên tiếng chất vấn.
Hắn không chất vấn, nhưng trong Chuyển Vận ti còn có tâm phúc mà Trưởng
công chúa lưu lại, làm sao lại bỏ qua cơ hội tỏa sáng như vậy, âm hiểm nói:
“Đại nhân xử lý thật quyết đoán, chẳng qua... hình như loại người ăn hối lộ trái
pháp luật này phải mở công đường công khai tra thẩm, khiến hắn chính miệng
thừa nhận, như vậy mới có thể ngăn ngừa loại đạo chích. Hơn nữa đại nhân cho
các Ti khố thời gian ba ngày, ba ngày còn chưa hết, như vậy có vẻ hơi...”
Các Ti khố run rẩy, vẫn chưa từ bỏ ý đồ, nghe bên phía quan viên có người nói
giúp mình, càng bạo gan hẳn lên.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.