🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Thuộc hạ hiểu rồi.”
“Đối với kẻ địch, chúng ta phải tác động vào nội bộ, tiến hành phân hóa, giảng
giải lý lẽ, phân loại đối xử, đoàn kết tất cả những gì có thể đoàn kết được... Xem
xem ba ngày sau ai sẽ nhảy ra là biết người nào cự tuyệt ý tốt của bản quan.”
Phạm Nhàn mỉm cười nói: “Không chỉ là nhắm vào các Ti khố, chắc thân tín
của Trưởng công chúa ở Nội Khố cũng không bỏ qua cơ hội tốt như vậy. Trong
mắt phe Tín Dương, nếu ta đắc tội với tất cả các Ti khố, đương nhiên Nội Khố
sẽ gặp cảnh tê liệt, trong thời điểm này chắc chắn chúng sẽ nhảy ra, ngươi bảo
bảo người xung quanh hai ngày này chú ý quan sát một chút, cuối cùng lập một
danh sách. Mấy nhân tố bất ổn này, ta sẽ mời từng kẻ một đi.”
Cuối cùng Tô Văn Mậu cũng hiểu được, Đề ti đại nhân muốn thanh lọc triệt để,
lại nghĩ tới đoạn trò chuyện trong sân sau, hắn mỉm cười nói: “Có điều... đại
nhân, Phó sứ là có quan hệ với Nhâm gia, có thể tin tưởng được. Nhưng Diệp
gia?”
Phạm Nhàn biết hắn đang lo lắng điều gì, theo tin tức từ kinh đô đưa tới, sau khi
Đại hoàng tử và Đại công chúa Bắc Tề thành hôn được vài ngày, cuối cùng
Diệp Linh Nhi cũng gả cho Nhị hoàng tử. Còn Nhị hoàng tử cũng nhân cơ hội
này nhờ Thái hậu ra mặt, được thả khỏi phủ đệ, không bị giam lỏng nữa.
“Không cần lo lắng. Ta cũng không nói gì nhiều, chỉ bảo vị Diệp tham tướng
kia gần đây chú ý tuyến đường ra khỏi Nội Khố. Ta không ngông cuồng tự đại
tới mức cho rằng chỉ nói mấy lời là thu phục được người của Diệp gia.”
Phạm Nhàn mỉm cười, chuyện y bảo Diệp tham tướng làm, thật ra là để đề
phòng đám Ti khố ỷ vào địa lợi, lén lút chuyển đống bạc mình đã tham ô mấy
năm nay ra ngoài. Tuy đại đa số ngân lượng sẽ dùng vào việc mua đất nhưng
khế đất... với tính cách của đám Ti khố kia, chỉ có thể đặt trong nhà mình.
“hơn nữa không thể tùy tiện móc nối Diệp gia, Nhị hoàng tử và Trưởng công
chúa.” Phạm Nhàn suy nghĩ một hồi rồi nói: “Hai nhà Diệp Tần có thể phát
triển như bây giờ, không đơn giản như trong tưởng tượng đâu, làm sao lại
nghiêng hẳn về phía một hoàng tử được, vậy thì quá ngu xuẩn. Cho dù có hơi
nghiêng một chút nhưng trước khi tình hình rõ ràng, hắn cũng phải nể mặt ta
một chút. Vì một số Ti khố mà trở mặt với ta, trừ phi Diệp Trọng muốn bệ hạ
đày hắn đi xa thêm chút nữa.”
Tô Văn Mậu rùng mình, không nói gì thêm, lập tức nhận lệnh.
Phạm Nhàn ngồi trên ghế, chìm vào im lặng, một lúc lâu sau mới hít một hơi
dài. Cuối cùng Diệp Linh Nhi vẫn phải gả đi, tương lai Nhị hoàng tử sẽ có kết
cục ra sao? Y không phải người lương thiện, nhưng lúc ở quán trrà bên ngoài
Bão Nguyệt lâu, y từng nói, lý do đánh đổ Nhị hoàng tử, đó là vì muốn giữ lại
tính mạng cho hắn. Một phần là vì quan hệ với Diệp Linh Nhi, phần khác chỉ là
trong tiềm thức muốn phân cao thấp với vị Hoàng đế bệ hạ luôn nuôi con theo
kiểu cứng rắn kia, xem xem ngài biết chơi hay là ta biết chơi!
Mấy tháng nay, Diệp gia bị Hoàng đế chơi một vố, không thể làm gì khác đành
phải càng lúc càng nghiêng sang Nhị hoàng tử. Nghĩ tới việc này là Phạm Nhàn
lại nghẹn một bụng lửa giận, đúng là Hoàng đế bệ hạ mưu kế thâm sâu, nói đế
vương là loại đa nghi khốn kiếp cũng chẳng hề sai... Xem ra người ngồi trên vị
trí bất đồng sẽ có hạn chế của mình; Hoàng đế ngồi trên ghế rồng, hạn chế là
quá đa nghi, dùng cách ban hôn thăm dò trước rồi đột nhiên phòng bị một cách
vô lý, tiếp đó là hãm hại một cách vô sỉ, cưỡng ép Diệp gia phải đi tới phe đối
lập với Thái tử!
Thái tử? Vậy vì sao lão tam phải theo mình rời kinh?
Hoàng đế... chẳng lẽ lại là loại ăn cháo đá bát, còn ra sức dùng một số thủ đoạn
khiến người ta không thể nhìn ra manh mối. Phạm Nhàn bỗng thấy phiền não,
lại lập tức an ủi mình, tên khốn kiếp nho nhỏ nhà mình đang không được yên
thân, không khéo tên khốn kiếp cỡ lớn kia cũng đang trong mớ hỗn độn, bản
thân cũng chưa chắc đã hiểu được.
Còn vì sao Phạm Nhàn kiên quyết không chịu hòa giải với nhạc mẫu, không
phải là chuyện con rể trút cơn giận tích tụ trong quá trình yêu đương, cũng
không phải lý do đã nói với Hải Đường là “coi trọng sản nghiệp gia đình”. Lý
do thật sự nhất là: nếu Phạm Nhàn và Trưởng công chúa thật sự liên thủ, thực
lực của hai bên cộng lại sẽ cường đại tới trình độ khủng khiếp, đạt tới tỉnh cảnh
có thể dao động cả căn cơ Khánh Quốc.
Mà đây là điều Hoàng đế Khánh Quốc tuyệt đối không thể cho phép.
Còn đối với người không có quyền lực nắm giữ thiên hạ như Phạm Nhàn,
phương châm xử thế hiện giờ chỉ có cách đại trí giả ngu: Đã là chuyện Hoàng
đế lão tử không cho phép làm, thế thì mình tuyệt đối không làm, trừ phi có ai đó
định đánh chết mình.
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.