Tam Thạch chậm rãi nhắm mắt, trong lòng lại thở dài não nề, biết không thể ra
vẻ yếu thế dụ địch. Đúng là là đồ đệ của Yến Tiểu Ất, khi hành động mang đậm
phong cách lạnh lùng, vô tình của sư phụ.
Hắn vung tay lên, ống tay áo phất qua, gạt đi vài mũi tên, đôi mắt mở to, ánh
sáng bùng phát, hét lớn một tiếng. Cây gậy gỗ mà hắn vẫn cầm trong tay bị
luồng chân khí tinh khiết này làm cho nứt toác, mảnh gỗ văng tung tóe, để lộ
thanh đao bên trong... một thanh đại đao!
Lúc ở thành Tô Châu, Tam Thạch từng xuất đao chặt đứt cả con đường, nhưng
lúc này đao của hắn... chỉ có thể chém về phía chính mình.
Đao lướt xuống, lưỡi đao lẳng lặng cắt thịt, hắn tàn nhẫn chặt đứt chân phải của
mình!
Không bị kẹp bẫy thú cản trở, Tam Thạch như con chim lớn đứt cánh, lại hung
hăng tung cánh bay lên, như diều hâu săn thỏ, giết vào hàng ngũ địch thủ. Ánh
đao như vẩy tuyết, khiến người khác vẩy huyết, chỉ vừa đối mặt đã chém rơi
đầu ba người, cắt đứt trước ngực nhiều người, khiến cả khu rừng trở nên đẫm
máu!
Đúng là một lưỡi đao bá đạo!
o O o
Khi Tam Thạch xuất đao, tiễn thủ trẻ tuổi lạnh lùng kia đã xoay người rời khỏi
vị trí cũ, lẳng lặng không chút tiếng động lên cây, bắt đầu bắn ra từng mũi tên
một. Hắn biết rằng đối thủ đã như cung giương hết đà, lại tự cắt bỏ một chân,
máu cứ chảy không ngừng như vậy, đối phương không thể chống cự quá lâu.
Đúng như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/766914/chuong-628.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.