“Không thể coi dùng hình, ác quan... như phương pháp tối cao để duy trì chế độ
thống trị của triều đình, không được ỷ lại vào những thủ đoạn này. Tấm lưới có
kín kẽ đến đâu cũng có cá lọt qua, nghiêm hình tra hỏi nhưng vẫn không thể thu
được thông tin cần thiết.” Phạm Nhàn bình tĩnh nói: “Đạo của cai trị, khoan
dung và nghiêm khắc phải thật cân bằng, tin thì không nghi ngờ, nghi ngờ thì
kiên quyết không dùng, coi khoan dung làm gốc, phần còn lại chỉ là... những thủ
đoạn nhỏ hỗ trợ.”
Tam hoàng tử ngửi thấy một mùi thơm mát mẻ dâng lên trong mũi, phần nào
giảm bớt cảm giác khó chịu, cũng hiểu được ý tứ của Phạm Nhàn. Thái độ khác
biệt cực lớn đối với Minh Thanh Đạt và Hạ Tê Phi đã chỉ ra rõ ràng phương
pháp làm việc của Phạm Nhàn: tin thì không nghi ngờ, nghi ngờ thì kiên quyết
không dùng. Còn đêm hôm nay tới đây xem tra tấn là để mình hiểu được, không
phải tất cả mọi thủ đoạn mạnh mẽ đều đạt được hiệu quả.
“Hỏi được Minh gia thôi cung coi là không tệ rồi.” Phạm Nhàn an ủi các thuộc
hạ: “Xắp xếp tờ khai cho tốt, đưa hai người kia đi dưỡng thơng, tương lai sẽ có
tác dụng.”
Sau khi rời khỏi cơ sở ngầm mà Giám Sát viện cài cắm trong thành Tô Châu,
tâm trạng Phạm Nhàn khá nặng nề. Lúc đầu y hi vọng có thể tra được tung tích
của Quân Sơn hội, không ngờ lại chẳng hỏi được điều gì từ chỗ hai tên thích
khách này, đành tiện thể dạy cho Tam hoàng tử chút
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/766982/chuong-582.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.