Nhưng mà... tác dụng phụ của thuốc là gì?
“Dấm ngâm mai rùa.” Phạm Nhàn nhớ lại thành phần trong viên thuốc, "Địa
Hoàng, A Giao, Phong Tịch... Liệu có liên quan gì đến việc sinh con?"
Nhưng y lại lập tức nhớ lại đêm đại hôn, thần sắc Phí Giới lúc nói chuyện...
o O o
“Dùng thuốc xong, phải kiêng chuyện phòng the một tháng.”
o O o
Đương nhiên đó chỉ là chuyện đùa, nhưng lúc này Phạm Nhàn nhớ lại mới phát
hiện dường như vị sư phụ của mình đã giấu giếm một vài tin tức quan trọng.
Còn sau đó... Phạm Nhàn cũng cảm thấy kỳ lạ, vì sao Phí tiên sinh rất ít khi gặp
mình, như thể hắn đang trốn tránh điều gì đó.
Chẳng lẽ... tác dụng phụ thực sự của loại thuốc Nhất Yên Băng này, chính là có
thể gây tổn thương đến khả năng sinh sản của bệnh nhân?
Phạm Nhàn ngồi trên ghế, không nhịn được lắc đầu... Chỉ cần Uyển Nhi khỏi
bệnh, chỉ cần ho lao không tái phát, chỉ cần nàng khỏe mạnh, có thể sinh con
hay không nào quan trọng gì?
Lại nói đến kiếp trước, Phạm Nhàn cảm thấy cảnh tượng khó hiểu nhất trên thế
giới đó, chính là đôi khi sẽ thấy trên TV hoặc trong tiểu thuyết, bác sĩ phòng
sinh với vẻ mặt nghiêm trọng, ra khỏi phòng sinh nói với gia đình sản phụ, sản
phụ khó sinh, chỉ có thể cứu được một người, liệu muốn cứu người lớn hay cứu
đứa trẻ?
Cứu người lớn hay cứu đứa trẻ? Còn phải hỏi câu này sao? Phạm Nhàn luôn
cho rằng đây là câu hỏi ngu ngốc nhất, quá ư ngu ngốc, ngu đến cực
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/767082/chuong-740.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.