Đương nhiên cũng phải là nha đầu theo chân y mới có thể có loại phúc lợi như
vậy. Nếu không có ngọn núi lớn như y làm chỗ dựa phía sau, với tính khí của
bốn đại nha hoàn này, chỉ e vào đời là khó bước nổi nửa bước.
Một đêm trôi qua không có giọng điệu dáng nói. Ngày hôm sau, thành Đạm
Châu bỗng có tin tức, nói là công tử nhà nào đó bị ai đó đạp một cho một cái,
nôn ra vài bát máu tươi, phải nhanh chóng đại phu cứu chữa, hiện đang nằm rên
rỉ trên giường.
Không ai thấy kẻ đã hành hung, còn tác phong dân chúng Đạm Châu từ xưa đến
nay vẫn luôn chất phác, an ninh tốt, bách tính đều ngoan ngoãn trong bổn phận
của mình, không có bất cứ dấu hiệu nổi loạn nào. Việc một công tử quyền quý
bị đánh đập như vậy đúng là chưa từng nghe qua.
Toàn bộ thành Đạm Châu đều kinh hãi. Tri châu đại nhân nổi giận, chuẩn bị
điều tra kỹ lưỡng vụ án này, tìm cho ra kẻ phạm tội và trả lại thể hiện lớn bằng
trời cho người thầy tiền nhiệm của mình. Có điều, sau khi sư gia ghé sát tai nói
vài câu, Tri châu đại nhân lập tức bình tĩnh trở lại, về phòng tĩnh tâm của mình
uống trà.
Người thông minh trong Đạm Châu chậm rãi đoán ra nguyên nhân của sự việc
này, không ai dám bàn tán nhiều về nó. Còn quý phủ của vị công tử bị đánh kia,
tuy trong lòng chắc chắn có oán hận nhưng càng không dám lên tiếng kêu oan
khắp thiên hạ, thay vào đó còn cung khính
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/767156/chuong-848.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.