"
Sau khi cười một lúc, Phạm Nhàn nói một cách nghiêm túc: ""Vẫn cần phải
hành động, có người hiểu những chuyện này, Dương Vạn Lý xuất thân bần hàn,
chúng ta có thể để tạm gác việc đê điều lại, gọi tới kinh đô bàn bạc thử.""
Trong đầu y nghĩ đến những biện pháp cải cách từ kiếp trước, như việc xây
dựng các mô hình mạ non, tuy trông rất ấn tượng nhưng Phạm Nhàn tự biết
rằng mình không có khả năng để thay đổi thế giới như vậy. Y thấy mình chỉ có
thể làm việc may vá bù đắp thôi, mặc dù khá vụn vặt, mặc dù không thể thay
đổi quá nhiều... nhưng ít ra cũng có thể giúp đời sống của bách tínhdễ chịu hơn
một chút.
Cho dù chỉ là một chút, việc này vẫn đáng giá.
Thực ra, không cần hắn Phạm Nhàn đau đầu suy nghĩ, chỉ cần bỏ một ít tiền ra
thôi.
“Việc này, giao cho nàng lo.” Phạm Nhàn cười ha hả nhìn Uyển Nhi.
Uyển Nhi giật mình, bật thốt lên: “Việc lớn như thế này, làm sao lại để thiếp
lo?”
“Nàng làm ta mới yên tâm.” Phạm Nhàn cười nói: “Hơn nữa, nếu muốn kéo các
quý nhân các nương nương trong cung tham gia, không có nàng ra mặt, làm sao
mà được. Để các phu nhân làm việc, rủi ro phải chịu cũng nhỏ hơn so với ta
đứng ra... nàng cũng đừng nói là mình không chịu làm.”
“Chịu!” Lâm Uyển Nhi nghe vậy trong lòng hưng phấn không thôi, cuối cùng
cũng có việc để làm, làm sao cô chịu bỏ lỡ cơ hội này.
Hai phu thê lại nói chuyện một lúc, chuẩn bị sau một thời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/767169/chuong-838.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.