Phạm Nhàn nhìn về phía Hổ Vệ và Hồng Thường Thanh đang mang vẻ mặt kỳ
quái đứng bên lề đường, trừng mắt một cái, trong lòng thầm nghĩ, ông đây từ
nhỏ đã lớn lên giữa son son phấn phấn, vẫn luôn sinh sống thư thái như vậy,
đám đàn ông đàn đang các ngươi nhìn cái gì?
Vừa bước vào sân sau, ai ngờ lại lập tức nghe thấy một câu nói.
"Còn ra thể thống gì nữa?"
Đám nha hoàn đang giúp đỡ Phạm Nhàn cười hì hì, lập tức buông lỏng tay.
Phạm Nhàn đang say mê trong cảm giác khoan khoái đã lâu không được hưởng
thụ, nghe vậy giật mình, gương mặt lập tức nở nụ cười chân thành nhất, nhìn về
phía trên cầu thang.
Chỉ thấy một bà lão mười phần quý phái đang nhìn mình bằng ánh mắt lạnh
lùng. Còn Uyển Nhi đang nở nụ cười dịu dàng đỡ tay trái bà lão, Tam hoàng tử
điện hạ lại cẩn thận từng chút một nắm tay phải bà lão, Tư Tư cầm một chiếc ô
lớn, trốn sau lưng bà lão, nhìn Phạm Nhàn như cười như không, lại như muốn
nói cho y biết... hôm nay chàng toi rồi.
Một bà lão mà có địa vị như vậy, chỉ có thể là nhũ mẫu của Hoàng đế Khánh
Quốc, vị lão tổ tông ở Đạm Châu đã dìu dắt một Hoàng đế, một Vương gia, một
Thượng thư, còn dạy dỗ một vị Khâm sai đại nhân của Đạm Châu! Tổ mẫu của
dòng họ Phạm.
Thấy gương mặt hiền lành và đầy yên bình của bà lão, Phạm Nhàn cực kỳ phấn
khích, hét lên một tiếng quái dị rồi chạy thẳng đến.
Ai mà ngờ, bà lão
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/767180/chuong-830.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.