Đảng Kiêu Ba tự có tâm phúc, đội ngũ đã đi đến Đông Hải từ trên xuống dưới
đều có suy nghĩ riêng. đều hiểu rất rõ mục tiêu của màn kịch trước mắt là gì,
đương nhiên không cam tâm đứng nhìn sự việc diễn ra theo sắp xếp của Khâm
sai đại nhân. Theo tiếng hô này, lập tức có thêm một số người gào thét, đầy
phẫn nộ và thù hận, quay mũi giáo chĩa thẳng về phía Phạm Nhàn và với các
tướng quân quan viên khác trên bục.
Những người này đều thuộc phe phái của Thường Côn và Đảng Kiêu Ba, các
giáo quan cấp trung và cấp thấp đều là người có sức ảnh hưởng mạnh mẽ đến
quan binh dưới quyền. Có tiếng hô như vậy, dưới bục lập tức rối loạn, các binh
sĩ thủy quân vốn đã bị lời đồn đại làm cho lòng người hoang mang, càng không
biết nên tin ai. Trong khi có ngàn quan binh bắt đầu chen lấn về phía trước.
Phạm Nhàn híp mắt chăm chú nhìn về phía kia, tập trung quan sát những kẻ
cầm đầu hô hào, sau đó bàn tay gác sau lưng bỗng siết chặt lại thành nắm đấm.
Sau lưng y, vị tướng lĩnh thủy quân xếp thứ ba mặt mày ảm đạm, bị Phạm Nhàn
thúc ép hạ quyết tâm. Bởi vì chính hắn cũng hiểu nếu thật sự xảy ra nổi loạn,
mình đứng trên bục, cũng chỉ nước bị xé tan thành từng mảnh.
Cho nên hắn đứng bên cạnh Phạm Nhàn, đôi mắt lóe sáng, phẫn nộ quát lên:
"Lũ chó má, định tạo phản à? Ngay cả lời của Khâm sai đại nhân và chúng ta
mà các ngươi cũng không tin!"
Tuy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/767211/chuong-806.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.