Lão gia tử biết rằng việc đi sứ lần này chắc chắn không hề nhẹ nhàng như vẻ bề
ngoài, bởi vì có Tiếu n, còn có rất nhiều khó khăn. Sau khi nêu ý kiến, lão gia tử
im lặng trở lại. Lão âm thầm cầu nguyện, hy vọng người trẻ tuổi đó sẽ mãi mãi
ở lại Bắc Tề, tốt hơn hết là không quay trở lại.
Có điều, mọi chuyện diễn ra lại khiến lão gia tử thất vọng, Phạm Nhàn về
Khánh Quốc yên lành, đồng thời lại có thêm càng nhiều quyền lực và danh
tiếng.
o O o
Lão gia tử lại trầm mặc, lão lẳng lặng quan sát người trẻ tuổi đó, quan sát đấu
đá kịch liệt với Nhị hoàng tử ở kinh đô, quan sát thấy Thái Học, quan sát đến
Huyền Không miếu, quan sát trong cung, phát hiện ra rằng, quả nhiên người trẻ
tuổi này đúng như những gì mình đã dự liệu, tàn nhẫn, thông minh, không tiếc
mọi trả, thù dai.
Và cường đại.
Lão gia tử cảm nhận được một chút giác sợ hãi. Tuy lúc này Phạm Nhàn còn xa
mới đủ khiến lão gia tử sợ hãi nhưng mỗi khi nghĩ đến nữ nhân năm xưa, nghĩ
đến Phạm Nhàn là con trai của cô ta, thấy dường như Phạm Nhàn đang đi trên
con đường giống hệt nữ nhân kia, chỉ tốn thời gian cực ngắn mà đạt được quyền
lực cực lớn, đồng thời có lúc lại tàn nhẫn và độc ác hơn nữ nhân kia... Lão gia
tử cảm thấy sợ hãi, thêm vào đó không biết rốt cuộc bệ hạ đang nghĩ gì, cho nên
ngoài im lặng ra, lão bắt đầu nỗ lực một biện pháp ôn hòa.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/769447/chuong-887.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.