Phạm Nhàn không nhìn bọn họ... chỉ là xoay cổ, quay đầu về phía sau, cố
gắng nhìn... cứ như muốn xem sau lưng mình có điều gì bất thường.
Một người muốn quay đầu nhìn sau mông của mình, đây là một động tác rất
khó, ngay cho dù là cao thủ cửu phẩm mềm dẻo như Phạm Nhàn cũng cảm thấy
vô cùng khó khăn.
Cổ của y cảm thấy hơi mệt mỏi, thân thể phản ứng rất tự nhiên, bắt đầu đi
lòng vòng tại chỗ, cứ như cặp mông thẹn thùng bị quan phục màu đen che kín
cảm thấy xấu hổ khi tiếp xúc với ánh mắt nhìn của chính mình nên ra sức trốn
tránh.
Quay đầu nhìn lại mông của mình, rồi đi lòng vòng tại chỗ.
Từng vòng nối tiếp từng vòng.
o O o
Hành động này của Phạm Nhàn thật quá hoang đường, quá buồn cười... Nơi
này là cổng lớn của Giám Sát viện, còn y là Đề ti đại nhân cao quý của Giám
Sát viện, nhưng lại giống như một con mèo... không ngừng đi lòng vòng muốn
nhìn thấy đuôi của mình.
Bên cạnh y, Cao Đạt và Mộc Phong Nhi thấy cảnh này, há hốc mồm, khóe
mắt giật giật, hoàn toàn á khẩu. Ngoài á khẩu ra, bọn họ muốn cười nhưng lại
không dám cười, không hiểu nổi Phạm Nhàn đang chơi trò gì.
Mà các quan viên bên trong bên ngoài cửa lớn Giám Sát viện chứng kiến
cảnh này cũng ngớ người, như dồn dập hóa thân thành vô số bức tượng đất sét,
trợn mắt há hốc mồm nhìn Đề ti đại nhân đi lòng vòng.
Nhưng không gian vẫn hoàn toàn yên tĩnh, tinh thần cường hãn của các
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/769507/chuong-1028.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.