Một tiếng ầm nổ vang, Phạm Nhàn Phạm Nhàn xuất chưởng giữa lúc giận dữ,
chân khí bá đạo tràn ngập trong cơ thể phóng thích mãnh liệt, chưởng phong
bộc phát, không gì không phá. Chỉ trong chớp mắt, trên đường phố tĩnh lặng
vang lên tiếng mảnh gỗ vỡ vụn.
Chiếc xe ngựa màu đen như làm từ giấy, bị chưởng này đập tan đập tan nửa bên,
bánh xe vỡ vụn, xe ngựa đổ nghiêng, con ngựa hoảng loạn đạp liên hồi. Đằng
Tử Kinh kinh hãi đến mức biến sắc, cố gắng đứng vững tại chỗ.
Tro bụi mịt mù dần lắng xuống, Phạm Nhàn trong bộ đồ quan màu đen đứng
ngây ngốc giữa đống gỗ vụn.
Bên cạnh y, Hổ Vệ Cao Đạt rút nửa thanh trường đao ra khỏi vỏ, ánh mắt lóe
lên tinh quang, tìm kiếm dấu vết của thích khách. Bảy tám tên kiếm thủ Lục Xử
chia ra bốn phía, nắm chặt cây dùi sắt bên hông, tay trái cầm nỏ chỉ ra phía
ngoài.
Phạm Nhàn cúi đầu suy nghĩ một lúc lâu, bất giác nghĩ đến hai chữ trên lá thư
mẫu thân để lại trong rương, khóe môi nhếch lên tành một nụ cười tự giễu đến
cực điểm, rồi lại buồn bã thở dài: "Đúng là báo ứng..."
Cao Đạt kiểm tra xung quanh, xác nhận không có kẻ địch nào xuất hiện, có
phần buồn bực tra trường đao vào vỏ, tiếng ma sát giữa lưỡi đao và phần miệng
vỏ đao tạo nên một âm thanh khô khốc.
Sáu kiếm thủ Lục Xử mặc áo đen bên cạnh và những mật thám giả trang thành
người qua đường cách đó không xa hầu như đồng loạt báo cáo, mọi thứ đều
bình thường.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/769509/chuong-1027.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.