Đây là lần đầu tiên sau ba năm vào kinh, Phạm Nhàn hoàn toàn chỉ một mình
mưu tính về một việc, không có sự hỗ trợ từ mấy ông lão, cũng không có Ngôn
Băng Vân lên kế hoạch, nhưng y vẫn có thể tận dụng hệ thống thông tin khổng
lồ của Giám Sát viện và nguồn tài nguyên khổng lồ đã được tích lũy qua nhiều
năm, bắt đầu vươn những xúc tu âm mưu từ bên ngoài hoàng cung, len lỏi vào
bên trong hoàng cung.
Áp lực thật sự rất lớn, nhưng y phải học cách đối mặt với nó. Trong quá trình
chuẩn bị, y đã từng nghĩ tới việc nói rõ sự thật cho phụ thân và Trần Bình Bình
biết, nhưng tâm tư của hai vị cha chú này thật sự khó đoán. Không ai biết họ
trung thành với bệ hạ đến mức độ nào, cũng không chắc rằng một âm mưu chắc
chắn sẽ gây rối loạn cho triều đình liệu có bị bọn họ đè ép xuống vì nguyên
nhân nào đó hay không.
Do đó, y quyết định âm thầm tiến hành một mình.
Tin tức từ Giám Sát viện liên tục được gửi đến thư phòng của y. Để tránh bị kẻ
có ý đồ để ý đến, Phạm Nhàn sử dụng danh nghĩa rất khéo léo, những gì y tiếp
xúc chỉ là thông tin ngoại vi, sau đó thông qua một số bước chuyển tay, tin tức
được gửi đến một gian nhà nhỏ nhỏ yên tĩnh trong thành.
Y không dám im lặng trong thư phòng quá lâu, tránh lộ dấu vết, vẫn tiếp tục
sinh sống như mọi ngày, hiếu thuận với phụ thân, dạo chơi trong vườn, và giữa
chừng còn tới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/769543/chuong-1004.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.