Lại một lúc sau, hai vị đại thần rõ ràng thân thể không mấy khỏe mạnh cũng thở
hồng hộc chạy đến. Chính là Thư đại học sĩ và Hồ đại học sĩ, hai vị đại thần
đứng đầu trong Môn Hạ Trung Thư lên tiếng sự an ủi Phạm Nhàn và bày tỏ cơn
phẫn nộ tột cùng đối với hung đồ.
Thư Vu là người quen cũ của Phạm Nhàn, nhưng đây là lần đầu tiên Phạm Nhàn
nhìn thấy dáng dấp của Hồ đại học sĩ, và phát hiện ra hắn còn trẻ hơn so với
tưởng tượng của mình, cùng lắm là hơn bốn mươi tuổi.
Phạm Nhàn ngồi trên lưng ngựa, im lặng một hồi lâu, sau đó nói với Đại hoàng
tử: "Ngươi cũng hiểu ta mà, đợt đầu tạm thời đủ thể diện rồi, ta sẽ không nổi
điên."
Đại hoàng tử gật đầu, nói: "Ta tiễn ngươi."
Phạm Nhàn một tay cầm cương ngựa, đảo quanh đường lớnThiên Hà, chuyển
roi ngựa sang tay trái, giơ lên chỉ thẳng vào mọi người trong quân đội Khu Mật
viện trên bậc thềm đá, vung vẩy roi mà không thêm lời nói nào.
Đám người trong quân đội Khu Mật viện cảm thấy như một đòn roi từ xa kia cứ
như đang quất vào mặt mình.
Trở về Phạm phủ, Đại hoàng tử hỏi về tình hình cụ thể trong sơn cốc lúc đó, sau
khi im lặng một lúc lâu, hắn bèn rời phủ. Phạm Nhàn biết hắn phải vội vàng trở
về cung, nghênh tiếp lời chất vấn như bão táp mưa sa của Hoàng đế, nhưng
cũng không muốn nhắc nhở hắn quá nhiều. Bởi vì trong vụ việc này, bản thân y
cũng còn rất nhiều nghi ngờ.
Trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/769582/chuong-878.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.