Mũi nỏ khác càng ác liệt hơn, trực tiếp xuyên qua ba tên sát thủ, ghim ba người
này vào mặt tuyết!
Máu tươi theo mũi nỏ khủng khiếp kia chảy xuống mặt tuyết, ba kẻ ám sát bị
xuyên thành xâu thịt nhưng chưa thể chết ngay, chỉ còn rên rỉ không ngớt.
Xung quanh đột nhiên hỗn loạn.
o O o
Lợi dụng tình hình hỗn độn đó, Phạm Nhàn lại nữa trốn vào rừng tuyết, nằm
nhoài trên cành cây, thở gấp gáp mệt mỏi, đồng thời cũng phải cẩn thận không
để máu tươi phía sau lưng rơi xuống từ gốc cây đọng tuyết, khiến đám người
ám sát này chú ý tới.
Trong tay đối phương có nỏ, nếu lúc này có thêm một đội cung thủ vây quanh
Phạm Nhàn sau khi y bị thương nặng, Phạm Nhàn cũng không chắc mình có thể
sống sót.
Nhưng nhiệm vụ của hắn đã hoàn thành, mật độ tên nỏ trong rừng tuyết đã giảm
đi rất nhiều, ba tên cầm đầu đã tử vong, khiến cho những kẻ phục kích cảm thấy
sợ hãi và hoảng loạn. Không có ai chỉ huy, không còn ba chiếc nỏ thủ thành
phát huy tác dụng trấn áp, áp lực mà những chiếc xe ngựa màu đen trong sơn
cốc phải chịu đã giảm đi rất nhiều.
Phạm Nhàn nằm trên cây khô lắng nghe tiếng động từ núi rừng đối diện, biết
rằng Ảnh Tử đã lên trước mình và đã làm nhiễu loạn trận địa trên ngọn núi kia.
Tâm lí của những kẻ phục kích đã hoang mang, nhóm thích khách Lục Xử của
Giám Sát cuối cùng cũng có cơ hội để phát huy.
Người trong Giám Sát viện không cần chờ thêm chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/769597/chuong-868.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.