Vô số khí tức hoặc sáng hoặc tối mang đầy cảm giác ngột ngạt. Phạm Nhàn
nhẹ nhàng cúi đầu, đầu gối khẽ cong, tay trái nắm chặt cò nỏ cầm tay, tay phải
buông xõa tự nhiên, sẵn sàng rút con dao nhỏ màu đen trong giày.
Vương Khải Niên bên cạnh y vẫn bình tĩnh như thường, cầm chắc Đại Ngụy
Thiên Tử kiếm, lưỡi kiếm lộ ra một phần, lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, cán kiếm
nằm ngay chỗ Phạm Nhàn có thể rút ra một cách thuận tiện nhất.
Vương Thập Tam Lang hạ thấp tầm mắt, nắm chặt cây cờ màu xanh.
Mấy Hổ Vệ do Cao Đạt dẫn đầu cũng cảm nhận được vẻ bất thường, nhíu
mày, hai tay đã nắm chặt chuôi thanh trường đao.
Chỉ có những kiếm thủ của Lục Xử Giám Sát viện phản ứng hơi chậm,
nhưng vẫn chai ra phía sau phía trước Đề ti đại nhân. Một khi đột ngột gặp phải
kẻ thù, bọn họ sẽ dựa người vào các cửa hàng bên đường, lợi dụng góc âm u của
kiến trúc, nhanh chóng sẵn lòng lẩn trốn vào bóng tối, tiến hành giao chiến trực
tiếp nhất với kẻ địch.
o O o
Phạm Nhàn là người sợ chết, nên tuy số người y mang theo không nhiều
nhưng đều là những nhân vật lợi hại nhất trên đời này. Trước kia có Ảnh Tử có
Hải Đường làm làm tướng tiên phong, giờ có Vương Thập Tam Lãng làm dũng
sĩ, kết hợp với bản thân, Hổ Vệ và kiếm thủ. Lực lượng phòng thủ cường đại
như vậy, Cho dù có Đại tông sư tới, Phạm Nhàn vẫn tự tin mình vẫn có thể
chống trả vài hiệp.
Nói cách khác,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/818688/chuong-1156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.