๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Cửa cung đóng chặt, đinh đồng trên cửa như hai con mắt của u hồn, nhìn
chằm chằm vào những gương mặt lo âu bên ngoài bức tường cung. Bên ngoài
cung không có nhiều người đợi tin tức, chủ yếu là Đại hoàng tử và Thống lĩnh
quân phòng vệ kinh đô Tạ Tô. Bọn họ nhìn cửa cung đóng kín, không biết
chuyện gì đang xảy ra bên tron. Tất cả những gì họ biết là Giám Sát viện đã bắt
giữ tất cả các quan viên cao cấp của phe Trưởng công chúa, áp giải đến Đại Lý
tự.
Đại hoàng tử nhíu mày chặt lông mày, một lúc sau đột nhiên nói: "Không
được, ta phải vào cung can gián."
Tạ Tô cẩn thận từng chút một g kéo nhẹ áo của Đại hoàng tử, hạ giọng nói:
"Đại soái! Đừng hấp tấp, giờ phút này người làm thần tử như chúng ta không
nên lên tiếng."
Đại hoàng tử cau mày đáp: "Ta không thể trơ mắt nhìn mọi chuyện được,
còn Hoàng tổ mẫu thì sao đây?"
Lúc này Hoàng Thái hậu của Khánh Quốc vẫn đang ngủ say trong Hàm
Quang điện. Tin tức trong ngoài Hàm Quang điện đều bị Hoàng đế Khánh Quốc
cắt đứt, đảm bảo không có người từ các cung khác đến làm phiền Thái hậu nghỉ
ngơi, cũng như không thể thông báo cho Thái hậu về sự việc đang diễn ra ở một
số cung điện khác.
Cách Hàm Quang điện không xa là Quảng Tín cung, nơi cư ngụ của Lý Vân
Duệ - Trưởng công chúa Khánh Quốc, cũng là cô con gái mà Hoàng Thái hậu
yêu thương nhất. Lúc này, Quảng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/818776/chuong-1096.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.