Sự thật đã chứng minh tất cả. Lúc này, năm nghìn tên trường cung binh đều
nhìn về phía người mặc áo đen kia, ngoài kính nể ra chỉ còn lại sợ hãi. Cho dù
lúc trước họ không hiểu mệnh lệnh thu binh đột ngột kia, nhưng cũng không
còn ai dám nghi ngờ.
Người mặc áo đen có thân hình cao lớn, ngồi trên lưng ngựa càng tôn lên vẻ
uy vũ, chỉ đáng tiếc là bị áo đen che khuất, không thẻ thấy được gương mặt thật
sự của hắn, che giấu vẻ uy nghi dưới chiếc áo đen.
Người áo đen đứng xa xa, nhìn người trẻ tuổi răng trắng như ngọc máu me
đầy người dưới sơn môn, một giọng nói vang lên từ trong tấm vải đen, có vẻ
cực kỳ thán phục.
"Anh hùng... Giết ba lần cũng không chết, đúng là dũng sĩ, nếu người này
gia nhập quân đội, chưa đầy một năm, thiên hạ sẽ có thêm một vị mãnh tướng."
Người mặc áo đen bỗng nhiên mỉm cười: "Có điều, đại thế đã thành, sức lực
của một tên thất phu, làm sao nghịch thiên được? Có điều cũng thật đáng tiếc,
một chút nữa thôi, vị tráng sĩ này sẽ phải chết."
Bên cạnh hắn, bỗng có người thở dài một tiếng. Người mặc áo đen quay đầu
lại nhìn, ôn hòa hỏi: "Vân đại gia đang tiếc tài à?"
Người thở dài không phải ai khác mà chính là đệ tử số một của Tứ Cố Kiếm
ở Đông Di thành, đại gia kiếm pháp trong thế hệ này, Vân Chi Lan!
Quả nhiên Phạm Nhàn đã đoán đúng, Đông Di thành thật sự cử đội ngũ sát
thủ tinh nhuệ nhất của mình tới giúp đỡ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/818924/chuong-1188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.