๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
"An Chi, ta muốn hỏi ngươi điều này." Trưởng công chúa đột ngột lên tiếng:
"Những năm trước, ta cũng từng có ý định hòa giải với ngươi, nhưng tại sao
ngươi vẫn giữ khoảng cách?"
Trước khi Phạm Nhàn trả lời, Lý Vân Duệ đã lên tiếng: "Đừng nói vì ta từng
muốn giết ngươi, hay vì có người thân của ngươi chết dưới tay ta... Cả hai ta
đều biết ngươi là người thế nào. Có thể ngươi quan tâm gia đình bè bạn, nhưng
không có nghĩa là ngươi là binh sĩ nhiệt huyết."
Phạm Nhàn im lặng một lúc rồi nói: "Lý do rất đơn giản, ngài không chịu
lui bước, còn bệ hạ... chắc chắn sẽ không muốn thấy ta và ngài thân thiết hơn."
Thực ra lúc này y không muốn nhắc lại chuyện cũ với Trưởng công chúa, nhưng
ả đang nắm giữ điểm yếu của y nên chỉ có thể ngồi đây chơi trò lá mặt lá trái.
Nhưng Trưởng công chúa không có vẻ gì là mờ mịt sau khi thất bại. Trái tim
Phạm Nhàn nhói lên, y nhìn sâu vào mắt Trưởng công chúa. Ả cúi đầu nói:
"Đừng hiểu lầm, ta không có ý định liên minh lại với ngươi. Cho dù hoàng
huynh còn sống hay đã chết, ta cũng không còn hứng thú gì với thế gian này
nữa."
Phạm Nhàn chợt nhận ra vẻ mặt ả rất u uất.
"Hoàng huynh quả thực là người lợi hại nhất thiên hạ." Lý Vân Duệ bất chợt
mỉm cười nói: "Ta đã phạm sai lầm lớn, nghĩ rằng hoàng huynh chỉ muốn lợi
dụng lễ tế trời ở Đại Đông sơn để dụ dỗ Lưu Vân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/877442/chuong-1370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.