Tập kích xa tới ba ngàn dặm, Hắc Kỵ hoàn toàn có thể làm được, huống hồ
chỉ là ba trăm trượng. Chỉ những ai ghi nhớ lịch sử mới hiểu rõ, Hắc Kỵ chính
là đội kỵ binh mạnh nhất thiên hạ, mới hiểu tại sao Khánh Đế luôn ra lệnh ép
Trần Bình Bình giới hạn quân số Hắc Kỵ không quá một ngàn.
Phạm Nhàn mặc đồ đen đứng trên chiếc quan tài đen, nhìn đội Hắc Kỵ của
mình tiến hành cuộc tập kích hắc ám. Bờ môi y khô khốc, không nói nên lời. Y
biết cuộc phản công sẽ bắt đầu từ đây, và đòn tấn công bất ngờ của Hắc Kỵ chỉ
là khúc dạo đầu trong canh bạc của y.
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Tại ngã ba, hai đội kỵ binh va chạm quyết định sinh tử, giống như hai cơn
gió cuốn qua từ hai con phố, tại một khoảng trống ở góc tây bắc quảng trường
trước cung điện, mạnh mẽ đụng vào nhau.
Ngay trước lúc va chạm, những kỵ binh mặc giáp đen toàn thân đang lao tới
với tốc độ cao, một tay cầm dây cương, tay kia không cầm vũ khí thông thường
như đao hay giáo mà là nỏ cầm tay. Trước khi mọi người kịp phản ứng, họ đã
bóp cò!
Kỵ binh Khánh Quốc thành thạo cưỡi ngựa bắn cung, nhưng trong những
cuộc đối đầu trực diện như thế này, họ thường dùng vũ khí truyền thống là đao,
giáo. Hiếm ai dùng cung nỏ tấn công, vì chúng nặng nề, khó điều khiển, trong
khoảng cách ngắn có lẽ mũi tên chưa kịp bắn ra đã va chạm rồi.
Nhưng Hắc Kỵ khác biệt,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/877474/chuong-1348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.