๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Lý do ngọn lửa này khác với ngọn lửa của liên quân tám nước. Bọn cướp
tám nước cho rằng đồ đạc nhiều quá không thể mang đi hết nên thà đốt sạch
không để lại cho người trong nước. Còn lý do quân lính Tần gia đốt phá... là vì
chúng không cướp được thứ gì, bắt được ai!
Những cơ quan bẫy rập kinh hoàng mà Phạm Nhàn từng chứng kiến vẫn còn
đó, quân lính Tần gia phải hy sinh hơn 300 mạng mới xâm nhập được Trần
Viên. Nhưng bên trong, chúng không tìm thấy một bóng người sống.
Đón chờ chúng là một khu vườn trống không. Trần Viện trưởng trong lời
đồn đại bị trúng độc nằm liệt giường không có ở đây, những cơ thiếp xinh đẹp
cũng vắng bóng, ngay cả hạ nhân cũng đã đi sạch. Có vẻ như tất cả đều đã rút
lui từ lâu, rất gọn gàng sạch sẽ, ngay cả những bức hoạ treo trên vách Trần Viên
cũng bị lấy đi hết.
Trần Bình Bình rất thích những bức hoạ đó.
Quân đội này do Tần gia khống chế, chủ yếu là binh lính quân phòng vệ
kinh đô, lãnh đạo là một tướng quân đời thứ hai của Tần gia, là họ hàng với Tần
Hằng. Hắn tức giận nhìn Trần Viên trống không, nghĩ mình dẫn quân tới đây,
chết nhiều người vậy mà chỉ chiếm được cái vườn hoang, không khỏi muốn ói
máu.
Trong cơn thịnh nộ, tên tướng quân Tần gia gia này đã phóng hỏa.
Trong biển lửa hừng hực, hắn sai ngựa truyền tin về đại doanh Nguyên Đài,
còn bản thân không dám dẫn quân trở về,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/877524/chuong-1314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.