๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Mọi người căng thẳng, sợ hãi đứng bên ngoài Ngự Thư phòng nghe tiếng
chén trà vỡ tan tành xuống đất, tiếng Tiểu Phạm đại nhân dập đầu cúi lạy, tiếng
Hoàng thượng mắng nhiếc, và tiếng hai người tranh cãi.
Sắc mặt Diêu thái giám không hề thay đổi nhưng trong lòng nổi sóng gió,
thầm nghĩ Phạm Nhàn quả thật to gan, dám đối đầu trực tiếp với Hoàng thượng.
Hắn không khỏi lo lắng chuyện gì sẽ xảy ra, cẩn thận từng chút một quan sát
cánh cửa, tự hỏi có nên thông báo ngay cho hai vị Đại học sĩ trong Môn Hạ
Trung Thư hay hay không. Hiện giờ trong hoàng cung đã mất đi quá nhiều nhân
vật quan trọng, trong số những người còn sống, chỉ có vài vị đủ tư cách để giải
quyết mâu thuẫn giữa Hoàng thượng và Đạm Bạc công.
Không lâu sau, cánh cửa Ngự Thư phòng kẽo kẹt mở ra. Phạm Nhàn vội vã
bước qua, trên mặt vẫn còn vẻ tức giận bất bình. Không đoái hoài tới Diêu thái
giám đang cúi đầu bên ngoài, y vẫy tay áo rời khỏi hoàng cung. Nhưng vừa
bước chân ra khỏi cung, lên xe ngựa, vẻ tức giận trên mặt y lập tức biến mất,
đôi mắt trở lại bình tĩnh, thoáng chút lo âu.
Hiển nhiên là Hoàng thượng đã nghiêm khắc khiển trách Phạm Nhàn. Bất
kỳ Hoàng đế nào, cho dù là những người được coi là khoan dung nhất cũng
không hề có lòng thương xót đối với kẻ thù dám mưu đồ với ngai vàng và thiên
hạ. Điều này Phạm Nhàn cần phải suy nghĩ thấu đáo chỉ không hiểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/877573/chuong-1434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.