Ngón tay đập nhẹ lên cánh cửa gỗ dày, phát ra tiếng vang nhỏ. Một tiếng rồi
im bặt, không ai ở phía sau trả lời, chỉ nghe thấy tiếng lạo xạo nho nhỏ của bản
lề.
Hai trăm người áo đen ẩn nấp hai bên Phạm Nhàn, không khỏi lộ vẻ sửng
sốt . Đêm nay theo lệnh Tiên đế đã khuất cùng Tiểu Phạm đại nhân xông vào
hoàng cung, tuy hai trăm người này dũng cảm trung thành nhưng trong lòng đã
sẵn sàng hy sinh.
Không ngờ tiểu Phạm đại nhân chỉ nhẹ nhàng gõ cửa là mở được cửa hậu
cung!
Trong khoảnh khắc ấy, trong lòng những kẻ xâm nhập hoàng thành vô cùng
kính nể Phạm Nhàn, đồng thời lòng tin vào thắng lợi đêm nay tăng lên gấp bội.
Cánh cửa gỗ của hậu cung rất dày, có vẻ người bên trong hơi vất vả mới mở
được cửa. Phạm Nhàn nhắm mắt, đặt lòng bàn tay lên cửa, bỗng nhíu mày, khẽ
vận chân khí trong cơ thể, một luồng chân khí Thiên Nhất đạo từ lòng bàn tay y
truyền vào cửa, đẩy cửa hé mở vừa đủ cho hai người đi qua.
Mở cửa rất nhẹ nhàng, không có tiếng động.
Phạm Nhàn nhanh chóng lướt vào như làn gió, nhìn thái giám đang đưa ánh
mắt đầy lo lắng và sợ hãi về phía mình, khẽ gật đầu: “Đã làm khó ngươi.”
Đới công công nuốt nước bọt, hoảng hốt nhìn xung quanh bóng đêm, không
dám lên tiếng.
Có lẽ Trưởng công chúa không ngờ trong hoàng cung hiện giờ vẫn còn kẻ
dám liều mạng tịch biên gia sản tru di toàn tộc làm nội gian cho Phạm Nhàn.
Không ai nghĩ, nội gian ấy lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/877644/chuong-1285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.