๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Phạm Nhàn im lặng nhìn Đặng Tử Việt: "Việc ở Tây Lương rất quan trọng,
ngươi phải xử lý cho tốt, sau khi về kinh, ngươi hãy kiêm nhiệm vị trí chủ sự
Tứ Xử trước đây, như vậy sẽ dễ dàng huy động sự hỗ trợ từ Thất Đại Xử khác.
Còn các khu vực khác thì tạm thời đừng quản, vẫn để Ngôn Băng Vân lo liệu,
hiểu ý ta chứ?"
"Rõ." Đặng Tử Việt gật đầu: "Cảm tạ ân điển của đại nhân."
"Chớ để người Hồ vào lãnh thổ của ta dù chỉ một bước." Phạm Nhàn nhìn
chằm chằm vào mắt hắn: "Ta hi sinh nhiều người như vậy, đặt niềm tin nơi
ngươi, để ngươi ở con đường khu vực Tây Lương này ít nhất hai năm, vì điều gì
thì ngươi cũng rõ, đừng làm ta thất vọng."
Đặng Tử Việt run sợ trong lòng, quỳ một gối xuống, trịnh trọng nói:
"Ngươihất định không phụ lòng mong đợi của đại nhân."
Phạm Nhàn gật nhẹ đầu, không nói gì thêm. Nhưng trong lòng Đặng Tử
Việt vẫn còn muôn vàn cảm khái, hắn theo Đề ti đại nhân đã năm năm nhưng
chưa từng thấy y dặn dò nghiêm túc đến thế, điều khiến hắn run sợ hơn cả là dù
Phạm Nhàn chỉ là một thanh niên hơn hai mươi tuổi, nhưng khi giao phó công
việc, xử lý mọi vấn đề, y vẫn bình tĩnh, điềm nhiên, hệt như một lão thần từng
trải qua hàng chục năm trong triều đình.
Sau một hồi do dự, hắn nói: "Về chuyện Tùng Chi Tiên Lệnh..."
Tùng Chi Tiên Lệnh chính là Hải Đường, tin tức này rồi sẽ từ từ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/910429/chuong-1518.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.