๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Phạm Nhàn và Lý Hoằng Thành vừa vào quân nha Thanh Châu thì Diệp
Linh Nhi hay tin, hối hả chạy từ trên thành về. Cô xông vào phòng sau, đẩy cửa
phòng, giận dữ nói: "Ngươi tưởng mình là thần tiên sao? Dám dẫn vài người
xâm nhập vào thảo nguyên, không sợ người Hồ nuốt sống à!"
Diệp Linh Nhi có lý do tức giận. Bởi lần này Phạm Nhàn mạo hiểm xâm
nhập thảo nguyên, dù chưa mất mát gì nhưng thực sự quá liều lĩnh. Nghĩ vậy, cô
nổi giận. Nếu Phạm Nhàn chết trên thảo nguyên, Lâm Uyển Nhi sẽ ra sao? Hai
đứa nhỏ sẽ thế nào?
Thân là bằng hữu khuê phòng của Lâm Uyển Nhi, cô có đầy đủ lý do chỉ
trích hành động liều lĩnh của Phạm Nhàn. Đương nhiên, cô còn tức giận vì một
điều nữa, đó là Phạm Nhàn đến Thanh Châu mà không đến gặp cô, giấu cô
chuyện lớn như vậy.
Phạm Nhàn ngẩn người, vẻ mặt ngơ ngác, nhìn tiểu thư Diệp gia xông vào,
ánh mắt vô thức từ áo giáp nhẹ trên người cô chuyển xuống gương mặt xinh
đẹp, trong lòng hơi cảm động, biết đối phương thực sự quan tâm an nguy của
mình. Nhưng...
"Nhìn bộ dạng ngươi, còn muốn nuốt sống ta hơn người Hồ." Y thở dài nói:
"Vương phi, ta và Hoằng Thành không mặc gì cả, ngươi đâu phải gấp đến thế."
Sau khi vào quân nha Thanh Châu, Phạm Nhàn và Lý Hoằng Thành vô cùng
mệt mỏi, dựa vào quyền thế và địa vị của mình chuẩn bị hai thùng nước nóng
lớn, đang ngâm thoải mái thì có nữ nhân xông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/910443/chuong-1504.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.