Chương 1503: Quay về 2
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Chính vì vậy, đoàn người tháo chạy khỏi thảo nguyên vẫn không dám giảm
tốc độ, cố gắng chống đỡ cơ thể mệt mỏi, thúc giục chiến mã đẫm mồ hôi chạy
về hướng đông. Mãi đến ngày thứ bảy, đoàn người mới tiến vào Hồng Sơn khẩu
mới thực sự yên tâm.
Hồng Sơn là địa hình kỳ lạ ở phía đông thảo nguyên, được hình thành hoàn
toàn tự nhiên, sau bao năm gió bắc thổi qua, bị chia cắt thành nhiều ngọn núi đỏ
rực như ngự bút phê duyệt trên tấu chương tại Ngự Thư phòng, chấn động hồn
phách, sát khí kinh người.
Đường vào ải nằm dưới chân những ngọn núi đỏ, uốn lượn như ruột dê.
Phạm Nhàn đi đầu đội ngũ, nhận lấy bầu nước từ Kinh Qua, uống một ngụm
thấm ướt yết hầu đau ê ẩm, khàn giọng nói: "Xong việc ở đây về kinh, nhất định
phải nghỉ ngơi hai tháng."
Trong Hồng Sơn vang lên tiếng động nhỏ, hình như ai đó lăn những hòn sỏi.
Kinh Qua nhíu mày lo lắng. Phạm Nhàn biết hắn nghĩ gì, bật cười ha hả, chỉ có
điều cổ họng có vấn đề, tiếng cười có vẻ rất khó nghe. Chinh Tây quân Khánh
Quốc phục kích ở cửa ải cũng mệt mỏi đến mức lộ ra manh mối rõ ràng.
Tiếng móng ngựa vang lên từ thung lũng phía trước, Thế tử Lý Hoằng
Thành dẫn Định Châu quân ra đón. Lý Hoằng Thành phi ngựa tới trước mặt
Phạm Nhàn, nhìn chật vật không thể tả của y, lắc đầu nói: "Ta đã bảo Thiền Vu
Tốc Tất Đạt là nhân vật kiêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/910444/chuong-1503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.