๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Trên thảo nguyên, hai đường khác đang bị Thanh Châu quân xâm chiếm, Hồ
Ca vốn là cao thủ số một dưới trướng Tả Hiền vương, lại có thuộc hạ, nên
đương nhiên được điều đi ứng cứu, hoàn toàn không thể rời đại quân để ra đón
đoàn người Giám Sát viện Khánh Quốc.
Phạm Nhàn không biết đây là ý của Diệp Linh Nhi, càng không ngờ nữ đồ
đệ muốn chia sẻ gánh nặng cho mình, nhưng lại gây thêm phiền phức.
"Nếu tên đó vẫn không hiện thân, cho dù chúng ta tới Vương trướng cũng
không thể gặp được." Mộc Phong Nhi nhắc nhở: "Hắn sẽ không mắc sai lầm đó,
biết rõ là đội buôn Khánh Quốc mà còn lộ diện trước mặt chúng ta?"
Con ngựa chậm rãi bước đi, móng dẫm lên cỏ thu không mùi.
"Bên phía Định Châu đã chuẩn bị xong." Mộc Phong Nhi lại nhắc. Theo
hắn, dù trong Vương trướng người Hồ có cao thủ, chỉ cần quét sạch gian tế
trong Định Châu thành, đối phương cũng khó gây sóng gió, cớ gì phải mạo
hiểm?
Ngón cái Phạm Nhàn nhẹ nhàng di chuyển trên dây cương, lát sau mới nói:
"Ta phải biết người đó là ai, điều này rất quan trọng, nếu đối phương là kẻ ta
đoán, ta nhất định phải thay đổi chiến lược, chỉ tung lưới quét sạch trong Định
Châu thành thôi, chưa đủ để tác động đến căn cơ."
Y chưa hề nghe danh Tùng Chi Tiên Lệnh, cũng không rõ cái tên ngoại tộc
này trong tiếng Hồ có ý nghĩa gì, nhưng trong vô thức, y cho rằng người mang
tên ấy là nữ nhân, đó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/910467/chuong-1480.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.