๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
"Có nên cởi trói cho những... huynh đệ này không?" Gã giáo quan nhịn
không được xin ý kiến Lý Hoằng Thành.
Lý Hoằng Thành quát: "Cái tên khốn kiếp không hiểu chuyện kia, còn
không mau mau cởi trói cho bọn họ!"
Bốn gã lật đật cởi trói cho đám thuộc hạ của Phạm Nhàn, rồi đứng thừ người
ra một bên, cười cười xin lỗi. Đám thuộc hạ Giám Sát viện cũng chẳng tỏ vẻ tức
giận gì, quen làm nhiệm vụ mật thám, đâu quan tâm những chuyện nhỏ nhặt thế
này.
"Phong tỏa hết mọi tin tức, không được để lộ chút tin đồn nào. Còn nếu có
ai hỏi về những tên gian tế bị áp giải vào phủ hôm nay thì bảo là phủ Đại tướng
quân đang gấp rút thẩm vấn."
Không rõ Phạm Nhàn và Lý Hoằng Thành nói gì, Lý Hoằng Thành quay lại,
lạnh lùng dặn dò vài câu, đảm bảo là hành tung của Phạm Nhàn sẽ không bị tiết
lộ ra ngoài.
"Ba ngày nữa, ngươi chọn một vài tử tù trong ngục..." Phạm Nhàn cúi đầu
nói: "Tiếp theo phải làm thế nào, đám người của ta sẽ giúp thuộc hạ của ngươi
dọn dẹp sạch sẽ."
"Việc đó tự có bọn chúng làm, trước tiên chúng ta cần nói chuyện cái đã."
Lý Hoằng Thành vẫn ôm vai Phạm Nhàn, như sợ y chạy mất, lôi kéo y về phía
sau viện.
Đám quan lại phủ Đại tướng quân và Giám Sát viện chứng kiến cấp trên của
mình vai kề vai rời đi, không khỏi trố mắt nhìn nhau, rơi vào im lặng, không
biết phải xưng hô thế nào, xử lý ra sao.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/910480/chuong-1467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.