๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Phạm Nhàn không nổi giận, chỉ im lặng đứng đối diện, nhẹ nhàng nói: "Đạo
lý này ai cũng hiểu. Ba năm trước, lúc ở quán trà trước Bão Nguyệt lâu Nhị
hoàng tử từng nói những lời y chang ngươi. Nhưng đừng quên, bây giờ hắn nằm
dưới mồ còn ta đứng ngoài này."
Nói xong câu đó, Phạm Nhàn rời khỏi tửu lâu. Những điều cần nói với Hạ
Tông Vĩ, thái độ cần biểu thị với người này, y đã làm đến nơi đến chốn. Còn
việc đối phương có chấp nhận hay không là chuyện của đối phương.
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Về đến Phạm phủ, quả nhiên thấy Nhược Nhược đang bị Uyển Nhi và Diệp
Linh Nhi vây quanh, nhỏ giọng nói gì đó, sắc mặt rất mất tự nhiên. Còn Lý
Hoằng Thành đưa cô về thì không hiểu sao đã đi mất, không có ở trong phủ.
Thấy Phạm Nhàn trở về, Lâm Uyển Nhi liếc mắt ra hiệu, lắc đầu bất lực, có
lẽ cũng thấy bức xúc trước chuyện hôn nhân của muội muội phu quân, gây
huyên náo khắp thành. Diệp Linh Nhi chỉ liếc nhìn Phạm Nhàn một cái, ngoài
dự liệu của Phạm Nhàn, cô không lao tới trách móc y làm huynh trưởng sao
không giải quyết được việc nhỏ này.
Xem ra tình yêu thật khiến con người dịu dàng... Phạm Nhàn không hỏi
Vương Thập Tam Lang ở đâu, mỉm cười vẫy tay gọi muội muội vào thư phòng
thứ hai.
"Có phải Hoằng Thành sợ ta đánh nên chạy trước rồi không?" Phạm Nhàn
và muội muội ngồi đối diện, hỏi nhỏ.
Sắc mặt Phạm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/910535/chuong-1555.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.