๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Thế tử Tĩnh Vương Lý Hoằng Thành vừa trở lại kinh đô báo cáo, mới từ
cung đi ra chưa kịp về phủ, còn mặc giáp trụ, không mang theo một thị vệ nào,
liền hỏi rõ địa chỉ y quán rồi một mình phi ngựa tới đây.
Phạm Nhàn đứng trên lầu xa xa nhìn thấy Lý Hoằng Thành xuống ngựa, gặp
Hạ Tông Vĩ, hai người lễ phép chào hỏi rồi nói vài câu gì đó, quá xa nên không
rõ nội dung, nhưng có thể thấy ánh mắt muội muội hơi vui mừng khi gặp cố
nhân. Nhưng ngay sau đó, không hiểu Lý Hoằng Thành nói gì mà cãi nhau với
Phạm Nhược Nhược.
Trong lòng Phạm Nhàn nhói lên, nghiêng đầu ra xem, y rất hiểu tính cách
lạnh như băng của muội, lo ngại Lý Hoằng Thành nói lời không hay làm muội
muội tức giận.
Đúng lúc đó, có vẻ như Hạ Tông Vĩ tiến lên giải thích vài câu, nhưng Lý
Hoằng Thành không thèm nhìn tới, trực tiếp ra lệnh bảo gia đinh Phạm phủ
đóng cửa y quán rồi trước ánh mắt hơi giận của Phạm Nhược Nhược, cực kỳ vô
lý cưỡng ép bắt cô lên ngựa!
Tiếng vó ngựa vang lên, Thế tử Tĩnh Vương mới về kinh cứ thế bắt Phạm
tiểu thư lên ngựa rồi phi nước đại về phía Phạm phủ.
Bỏ lại hàng loạt ánh mắt sững sờ trên phố.
Nhìn cảnh tượng này, Phạm Nhàn không khỏi choáng váng, sắc mặt vô cùng
khó coi, nghĩ bụng tên Lý Hoằng Thành này được lắm, mấy năm trước mới chỉ
biết ngồi xem thi hội, đóng vai thư sinh đàn đúm, nay ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/910537/chuong-1553.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.