๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Đương nhiên hai phu thê đang nói về Hoàng đế bệ hạ, vấn đề là, dù thiên hạ
đều biết Phạm Nhàn là con riêng của Hoàng đế, song không ai dám nói ra sự
thật này. Hai phu thê Phạm Nhàn nói năng không hề kiêng kỵ, nhưng lúc này
trong thư phòng còn có người khác.
Đặc biệt là Quận chúa Nhu Gia, vẻ mặt lúng túng, không biết nên nói sao
cho phải.
Lâm Uyển Nhi thở dài, biết mình vừa nói sai, bước tới nhẹ giọng hỏi: "Rốt
cuộc Hoàng đế bệ hạ phán gì mà khiến chàng tức giận đến thế?"
Phạm Nhàn hơi đau đầu, ngồi xuống, lắc đầu cười khổ: "Hoàng đế bệ hạ
muốn ban hôn phu cho Nhược Nhược."
Con ngươi Nhu Gia quận chúa đảo một vòng, hơi vui vẻ nói: "Đây là
chuyện tốt mà."
Phạm Nhàn liếc nhìn cô một cái, nói: "Muội tưởng lần này vẫn ban hôn cho
ca ca của muội sao?" Sắc mặt y trầm xuống, nói: "Hôm nay Hoàng đế bệ hạ bí
mật hỏi ý kiến của ta, có vẻ như muốn ban hôn cho Nhược Nhược với Hạ Tông
Vĩ."
Lời vừa dứt, cả phòng đều kinh ngạc, im lặng, căng thẳng khôn xiết.
o O o
Lâm Uyển Nhi tim đập cực nhanh, sợ trong cơn phẫn nộ Phạm Nhàn sẽ làm
ra động thái gì đó, lông mày nhíu lại, vội vàng nói: "Làm sao lại như vậy được!"
Lời này không phải thuận theo Phạm Nhàn, mà do ảnh hưởng của Phạm
Nhàn, người trong Phạm phủ đều cực kỳ coi thường Hạ Tông Vĩnh, đặc biệt là
Lâm Uyển Nhi. Một mặt là cô nhớ đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/910543/chuong-1549.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.