๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Trong sân tiếng gió phần phật, Vân Chi Lan và Lang Đào dẫn đầu mọi
người, lao xuống mặt đất đầy máu. Hai người nhíu mày, vô thức nhìn xuống
dưới chân rồi nhận ra cảnh tượng trong phủ, đồng thời tìm thấy người họ quan
tâm nhất.
Lang Đào thấy Hoàng đế bệ hạ, thấy ngài vô sự, chỉ hơi tái mặt, bèn vui
mừng khôn xiết, dẫn bộ hạ vây quanh Tiểu Hoàng đế, cố bảo đảm an toàn cho
ngài, đồng thời đưa ánh mắt cảnh giác nhìn Phạm Nhàn.
Bên kia, Vân Chi Lan thấy Tứ Cố Kiếm bị thương nặng dưới thềm đá, sắc
mặt hoảng hốt, vội chạy lại, quỳ sụp xuống không kịp nói lời nào.
Vị đệ tử đứng đầu của Kiếm Lư không che giấu được vẻ mặt kì lạ, không
phải lo sợ sư phụ sẽ trừng phạt mình thế nào. Hắn đã dám âm thầm giao dịch
với người Bắc Tề, kiếm tâm đã chuẩn bị kỹ càng từ lâu, lúc này nhìn thấy cảnh
tượng thê thảm trong phủ Thành chủ, thấy xác Thành chủ đại nhân và các cao
thủ trong phủ, đương nhiên hắn biết ai đã ra tay.
Nếu sư phụ tự mình xuất thủ, tức là đã thể hiện thái độ của mình. Điều khiến
Vân Chi Lan chấn động nhất là không ngờ sư phụ bị thương nặng đến thế!
Tất cả đệ tử Kiếm Lư quỳ bên Tứ Cố Kiếm, kinh hoàng và tức giận nhìn vết
thương của sư phụ.
Trong lòng bọn họ, trên đời này chỉ có vài Đại tông sư có thể so sánh được
với sư phụ. Cho dù sư phụ đã bị thương ba năm,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/914809/chuong-1631.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.